4. Cúp Điện

5.3K 347 10
                                    


Kiếp nạn thiệt sự, đăng đi đăng lại chap này mấy chục lần rồi mà nó không hiện thông báo 🙉🙏🙏
--------------------------------------------------

Thời tiết tối nay chỉ se se lạnh thôi, điều này khiến Moon Hyeonjoon cảm thấy dễ chịu đôi chút với cái mũi viêm của mình.

Năm anh em nhà T1 đều có lịch stream vào tối nay, vậy nên người anh cả đã hẹn cả bọn đi ăn lẩu rồi tới trụ sở.

Dọc đường lúc ăn về cả năm có đi qua một tiệm bán nến thơm, Ryu Minseok nằng nặc đòi mua một lọ về để phòng stream, tiện lôi kéo luôn cả nhóc út.

Mid - jug - adc dù không mấy hứng thú cũng phải vào theo, sup - top loay hoay gần cả tiếng mới chọn được hai lọ ưng ý, xém tí hại cả bọn muộn giờ stream. Thế là anh cả phải sấy cho vài câu lấy hên lấy lộc rút kinh nghiệm.

Tới trụ sở rồi thì ai về phòng nấy bắt đầu làm việc, top - jug như cũ đóng đô ở tầng 3.

Choi Wooje mở cửa phòng tập, đốt nến thơm chuẩn bị lên stream, trước lúc đó em còn nhí nhố quay qua hỏi người đi rừng.

"Hyeonjoonie muốn ngửi thử không, thơm mùi quế lắm luôn."

"Wooje à, anh bị viêm mũi."

Choi Wooje chỉ "à" một tiếng thay câu trả lời, em quên mất là bị viêm mũi thì sẽ điếc mùi. Như thường lệ đầu stream em sẽ bắt đầu nhìn cam chào mọi người, còn khoe với mấy chị cả team vừa đi ăn lẩu về, tiện show luôn lọ nến thơm em mới tậu nữa.

Đắn đo mãi không biết chơi gì thì kênh chat gợi ý em chơi The Exit 8. Tựa game lấy cảm hứng từ lối đi ở các trạm tàu điện ngầm Nhật Bản mà hôm trước anh Sanghyeok vừa chơi.

Anh cả thử sức thành công nên máu hơn thua của em trỗi dậy, em cũng phải chơi cho bằng anh bằng lúa mới được.

Chơi được một lúc...ừm thật ra là cũng gần cả tiếng em mới tới được lối thứ bảy, trò này khó hơn em tưởng, ban đầu em mắc kẹt ở lối 0 rất lâu, mãi mới qua được lối thứ hai. Ngay khi em thở phào chuẩn bị tới đoạn cuối thì cái hầm nó tối hù lại, rồi cái màn hình với không gian xung quanh em cũng tối theo luôn.

Vì giật mình mà em lỡ tay khua ngọn nến tắt mất, xung quanh triệt để đen ngòm.

"Mồ da, mồ dá? Anh ơi! Anh!"

Giọng em bé hoang mang gọi người đi rừng trông yêu chưa kìa, phải trêu em bé mới được. Ý nghĩ vừa lóe trong đầu là Moon Hyeonjoon ngồi im không đáp lại em ngay, anh nghe được tiếng em bật dậy khỏi ghế. Hình như em bé đang lần mò tiến về chỗ anh thì phải.

Người đi rừng khẽ khàng không gây ra tiếng động mà khom người chui tót xuống gầm bàn, chầm chậm đưa cái tay đẩy nhẹ cái ghế gaming về chỗ em.

Tối quá Choi Wooje không thấy đường, em cứ đưa tay vừa đi vừa mò mẫm, em nghe thấy tiếng bánh xe của ghế ma sát trên mặt sàn, vội ôm chầm lấy.

Nhưng không giống với những gì em nghĩ, thứ em bắt được chỉ là cái ghế trống không với lớp da bọc lạnh lẽo, còn anh yêu của bé thì lại biến đâu mất.

"A-anh..anh ơi...Hyeonjoonie!"

Không có tiếng trả lời, Choi Wooje bắt đầu hoảng loạn, em muốn tông ra phía cửa để hô hoáng nhưng nghĩ tới hành lang dài hun hút tối om thì không đủ can đảm, chẳng thà chết sợ trong này còn hơn.

[On2eus] Dệt Yêu Thương Vào Tấm Thảm Cuộc ĐờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ