Chap 7: Là ai?

62 7 0
                                    

Tiếp tục nội dung đang kịch tính chap trước ngó:3

Môi cứ dán chặt vào nhau, đến khi lưng em đặt xuống nệm. Tôi mới vào việc chính!

Thuận theo, em cởi bỏ mảnh vải cuối cùng trên người. Khỏa cả thân hình đẹp đỉnh, chẳng chỗ khuyết.

Ánh mắt tôi lóa sáng ngỡ ngàng, cơ thể này y như được tạc tượng một cách tỉ mỉ. Hoàn hảo vô cùng..

Cùng chiếc áo da mịn mướt, thịt thà săn chắc và đô tay không kém gì ai.
Sự nam tính này bắt hồn tôi mất!

Thật ngạc nhiên khi chỉ mới vài tháng trở lại, em đã thăng hạng đến thế.
Trong khi tôi đây, lẹt đẹt tuột sắc vì chiếc nọng dưới cằm và ngấn mỡ bụng dưới mãi mấy ngày nay.

Em biết cách làm tôi tự ti thật, Hoba à.

- Anh "đáng yêu" hơn rồi nè, Suga..

- Hở?

Em véo hai bên má, thích thú đến mức cười rõ tươi. Tôi bất lực để yên, rồi nói giọng hờn.

- Ý em là chê anh mập hơn rồi đúng hông?

- Hihi, tại anh ít vận động quá, giờ múi nó gom lại một cục rồi nè.

- Kệ..anh lười lắm.

Vừa chê bai em vừa sờ sờ nắn nắn hai cục bánh bao trên mặt tôi.

- Hm..mềm quá, em muốn cắn.

Tôi không kịp trở, đã bị em gặm má ngay lập tức. Em thèm thuồng, ngậm cục má rồi cắn. Tôi đau, tưởng chừng đang bị em ăn thịt mất.

- Arg..! Em đúng là đồ nhẫn tâm..

Cuối cùng em chịu nhả, nhưng lại nhởn nhơ cười khúc khích với vẻ mặt chẳng chút hối lỗi nào.

- Mèo lười Suga ơi, em yêu anh lắm luôn. Yêu cực kì..!

Bỗng dưng tim tôi hẫng mấy nhịp liền rồi tí lại bắt đầu đập nhanh, nhanh dần. Cứ thế lại khựng mấy giây với chiếc đầu óc trống rỗng.

- Đứng hình mất òi..

Em ngây người nhìn phấn ngại phủ dần lên khắp cả mặt tôi, ửng hường trông chẳng khác nào quà đào chín.

Em cười mãn nguyện. Lại giả vờ giả vịt nữa. Em, dù biết tôi gượng ngùng khi nghe lời yêu sến đậm ấy mà em cứ thích vang vảng nó bên tai tôi.
Thật phiền phức...

Miệng em chúm lại, tủm tỉm nhìn tôi cứ rúc mặt che che bằng mái tóc. Em vuốt nhẹ làn tóc, nâng gương mặt hồng ngại, thương yêu đặt lên môi nó một chớm hôn.

- Thế nên, anh đừng sợ gì nữa. Em ở đây, sẽ bên cạnh anh không rời.

Giọng nói nhỏ dần, thì thào. Em dường như muốn tôi nghe thấy, mỗi tôi nghe thấy.

- Cảm ơn em, Hobi.

Tưởng chừng lời thủ thỉ nhẹ hìu ấy sẽ thoảng qua tai, nhưng vô tình mà đọng lại trong tâm trí tôi. Tôi nhớ, sẽ mãi nhớ và thương em không hết. Cũng chẳng bỏ rơi em.

Tôi lại càng siết chặt em và em yêu nó. Nó là tôi.

- Em nhớ thả lỏng, "lần đầu" sẽ lạ hơn mọi lần. Có đau thì nói, anh dừng.

[SOPE/BTS] "Tôi biết họ đang lén lút..."Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ