Cuộc bỏ trốn của tội pham James và Giám sát 2 mệt mỏi

35 2 0
                                    

   Một thời gian sau thì Peter bắt được tên tội phạm kia với sự giúp đỡ của James. Không ngờ tên tội phạm ấy lại là bố của người mà Peter thích và cô bạn đó phải chuyển đi nơi khác, chắc vậy.

" Sao mà cậu ngốc quá vậy? Bài này làm lại 3 lần rồi đấy."

" Sao mà tôi biết được, nó khó quá."

      Lúc này Peter đang làm bài tập cùng James, trông vẻ mặt anh hơi khổ chút, tại Peter bây giờ như Shane vậy, nghiêm khắc quá đấy.

" Aaaa, không làm nữa."

" Cái gì mà không làm nữa chứ, làm xong nhanh đi!!"

     Peter mắng James một câu rõ nghiêm khi James cứ liên tục rên rỉ chán nản như vậy.

" Cậu đang nghiêm khắc với tôi sao?"

     James ngước mặt qua nhìn Peter và tiến sát lại, Peter nhanh chóng lùi về sau.

" K-không nghiêm khắc thì sao cậu làm được."

      James chán nản gục mặt xuống bàn. Mèo nhỏ nhà Peter từ đâu đó lao đến rồi ngồi chễm chệ trên đùi anh.

" Giá như....tao được đổi chỗ với mày lần nữa."

       Nhưng đó chỉ là câu nói trong đầu anh thôi, còn lâu anh mới thốt ra thành lời nổi. Quên đi mấy bài toán khó muốn bể não, anh bắt đầu vuốt ve mèo nhỏ kia. Từng ngón tay trắng nõn của anh vuốt ve trên bộ lông ấm áp kia khiến chú mèo không khỏi nằm ườn ra và liên tục phát ra tiếng kêu hưởng thụ.

     Peter nhìn anh, góc nhìn này thật kì lạ. Trong mắt cậu, anh bỗng trở nên rất đẹp. Hơi lạ lạ, không phải kiểu đẹp trai mà cậu hay thấy, cái đẹp này nó lạ lắm. Nó khiến Peter phải ngắm mãi, không thể rời mắt. Mái tóc nâu đậm dưới ánh sáng từ cửa sổ phòng cậu trông thật đẹp, Khuôn mặt trắng trẻo luôn khiến bao cô gái bị mê hoặc cũng đang toả sáng không kém gì mái tóc. Nhưng thứ khiến cậu Peter này để ý nhất chính là đôi mắt. Đôi mắt xanh lam của anh đúng là một thứ quý giá, nó mang đầy hi vọng cho người khác khi nhìn vào. Đã vậy lần này nó còn đang sáng chói dưới ánh nắng, nhìn nó như một viên đá quý vậy. Không hiểu sao, ngay bây giờ, trái tim cậu lại đập mạnh liên tục. Cứ như có một ban nhạc bên trong vậy, thật kì lạ.

" Peter? Haha, cậu đang nhìn tôi đấy hả?"

     James khúc khích nhìn hành động thơ thẩn của Peter. Anh bỏ qua chiếc mèo đang hưởng thụ kia mà chống cằm nhìn lại cậu. Thấy ánh mắt xanh lam kia phát hiện, cậu tá hoả nhận ra sự kì cục của mình.

" C-câu n-này sao cậu chưa làm?"

" Không làm, không làm."

      James xua tay qua lại, bỏ mặc bài toán khó kia. Bỗng đầu anh nãy ra ý tưởng gì đó, anh quay sang Peter cười mỉm.

" Muốn đi chơi không?"

" Đi đâu? Đang làm bài tập mà."

" Bài tập thì để sau đi, chúng ta đi chơi."

" H-hả?"

" Cậu còn nợ mình một lần chơi ở vòng xoay."

      Nói rồi James mở chiếc tủ quần áo của Peter rồi lấy một cái áo khoác hoodie màu nâu đơn giản. Anh đưa tay ra để, Peter nhìn James với ánh mắt kì lạ, dù vậy thì cậu vẫn nắm lấy tay anh một cách ngại ngùng.

[ĐN Spiderman] Sự Ngưỡng Mộ Hay Tình Yêu.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ