Thẩm tra

18 3 0
                                    

     Vào một ngày đẹp trời, ngay tại một căn cứ nho nhỏ ở Đức của S.H.I.E.L.D. Trong một căn phòng tối âm u, thứ ánh sáng duy nhất có được trong phòng chính là từ chiếc đèn trắng ở giữa trần nhà. Giữa căn phòng là anh-James Woods cùng với một nhân viên của tổ chức-Martha.

" Chào James, đây là lần thứ 3 chúng ta gặp nhau nhỉ?"

      James im lặng không đáp.

     Nói rõ hơn hiện tại. Hôm nay chính là ngày thẩm tra sau vài tháng của James, nó được ghi khác rõ ràng trong hợp đồng lần trước kí. Ở đây sẽ gần như tách biệt với thế giới bên ngoài, không âm thanh khác, không ánh sáng khác, không người khác. Tất nhiên điều đó là vì muốn anh không gây tác động gì đó quái lạ đến bên ngoài hay lấy bất cứ món đồ nào cho vào hố đen. Tất cả các hành động, biểu cảm của anh sẽ được Nick Fury trực tiếp giám sát cùng các cộng sự của ông ấy qua camera.

" Thôi nào, James. Chúng ta cũng thân nhau mà." Martha nhìn cậu, cười mỉm.

" Tại sao lại là cô chứ? Cái tổ chức này thiếu người à?" Anh nói bằng chất giọng hết sức khó chịu.

     Martha thở ra một hơi.

"Thôi nào, chỉ có 3 tiếng thôi thì cậu sẽ được trả về tự nhiên mà. Đừng làm loạn để phải ở lại thêm một giờ nào nữa, tôi cũng muốn ăn bữa trưa của mình."

     James hậm hực khoanh tay ngồi trên chiếc ghế gỗ.

" Câu hỏi đầu tiên: Năng lực của cậu có giới hạn không?"

" Ai biết, chắc là có. Tôi chỉ chưa làm gì để phải dùng đến giới hạn." James nhún vai.

" Tiếp, tại sao cậu có được sức mạnh này?"

     James im lặng một lúc. Biểu cảm anh có hơi trầm xuống. Đôi mắt xanh hơi dao động nhẹ. Một vài kí ức không mấy vui vẻ tưởng chừng như đã quên vừa chạy vụt ngang qua trí óc anh.

" Từ...vài năm trước, tôi bị bắt cóc và bị đem đi làm vật thí nghiệm. B-707....đó là con số tôi ghét nhất trên đời này."

      James gục mặt lên, tay ôm lấy đầu.

" Sau đó?" Martha nhướng mày hỏi.

" Còn sau đó gì nữa!!? Cha tôi đã chết và tôi phải chạy trốn khỏi FBI và các người. Cuộc đời tôi từ đó như được một dấu chấm HẾT!!" James ngước mặt lên mà quát lớn.

       Một tiếng rít dài vang lên từ một góc trần nhà tâm tối, nó kéo dài tầm vài giây rồi sau đó là một giọng nói vang lên.

" 1 tiếng nữa."

     Martha nãy giờ nhìn theo âm thanh quay lại, cô thở dài.

" Nhờ phước cậu nên tôi không cần phải ăn trưa rồi."

" Không...không cần cảm ơn."

      Sau đó là vài câu hỏi trời ơi đất hỡi từ cô nàng Martha, anh từng ngó thử vào trong tệp tài liệu cô ta mang theo. Trong đó chả có câu hỏi nào cả.

" Câu hỏi tiếp nữa nào, vậy....cậu có thể cho tôi biết cái ánh nhiệt xanh này là sao được không?"

       Martha hỏi xong thì quay cái tệp tài liệu lại, ra là sau những tờ giấy trắng vô nghĩa kia lại là một cái iPad. Trên màn hình là anh và cô ta nhưng hình ảnh này thông qua một camera nhiệt. Theo như anh thấy thì con người bình thường như cô ta sẽ có màu cam và đỏ nhưng so với anh thì lại mang một màu xanh dương.

[ĐN Spiderman] Sự Ngưỡng Mộ Hay Tình Yêu.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ