Chương 104 : Yểu Mệnh Rồi... Thiên Tài Thành Phế Vật !

37 3 0
                                    

Trong màn hình của máy dò, sáu sợi dây hoạt động như những con rắn nhỏ, không ngừng bơi lội, nảy lên, lật úp...

Chúng rất hoạt bát và nghịch ngợm, thậm chí còn tạo thành hình trái tim cùng nhau.

Tuy nhiên--

Hiệu trưởng Hồng và cô La sắc mặt đều có chút khó coi.

Một lúc lâu sau, nhìn thấy Quý Dữu giở ra vô số trò chơi với sợi dây tinh thần, hiệu trưởng Hồng sắc mặt âm trầm nói: "Đừng chơi nữa, em rất kiêu ngạo sao? Có vẻ vinh quang lắm phải không?"

Quý Dữu cười khúc khích: "Đương nhiên rồi! Em là thiên tài a !"

Cô chơi với tất cả chúng từ trái tim, hình tam giác, hình vuông và ngôi sao năm cánh. Lúc đầu, việc điều khiển sáu con mãng xà lớn này hơi khó khăn. Sau khi sử dụng thêm vài lần, Quý Dữu phát hiện ra rằng chúng có thể di chuyển theo ý muốn. .

Nó rất vui.

Hiệu trưởng Hồng nghe được lời cô nói, mỉm cười đầy ẩn ý nói: "Ừ, thật đúng là thiên tài, trời sinh phế vật!"

Quý Dữu: "..."

Quý Dữu cố chịu đựng linh cảm không lành, giơ tay ngoáy lỗ tai hỏi: " Cô La, cô có ở đó không? Em không muốn nghe hiệu trưởng Hồng, em cảm thấy ngài ấy đang muốn tấn công niềm tin vào sự sống còn của em..."

Cô La lén nhìn Hiệu trưởng Hồng, thấy sắc mặt của Hiệu trưởng Hồng trông có vẻ ổn, cô quay đầu lại nhìn Quý Dữu đang nằm trong máy dò, trong mắt lộ ra vẻ đồng cảm sâu sắc nói: " Bạn học Quý Dữu... "

Quý Dữu thận trọng hỏi: " Cô La, em không phải thiên tài sao? Cô vừa mới nói như vậy!"

Hiệu trưởng Hồng không tốt nhắc nhở Quý Dữu nói: "Người sinh ra để làm phế vật, gọi tắt là thiên tài."

Quý Dữu che mặt: " Em không nghe! Em không nghe! Em không nghe..."

" Em vừa trở thành thiên tài trong vòng chưa đầy 3 giây a a a..."

" Làm thế nào mà?"

Cô La cau mày thở dài: " Đứa ngốc, tỉnh lại đối mặt với hiện thực đi."

Trên thực tế, cả cô La và hiệu trưởng Hồng đều cảm thấy rất khó chịu với kết quả hiện tại và không thể tin được.

Chỉ có 6!

Chỉ có 6!

Nhưng hai người đều biết, điều khó chấp nhận nhất kỳ thực chính là người trong cuộc, Quý Dữu.

Chỉ có một ranh giới mỏng manh giữa thiên đường và địa ngục.

Làm người đều khó mà tiếp nhận. Trong mắt hai người, biểu hiện hiện tại của Quý Dữu vẫn rất tốt, ít nhất không gục ngã tại chỗ.

Trên màn hình kiểm tra, sáu con rắn nhỏ đã dừng lại. Ở thế giới tinh thần, sáu con mãng xà khổng lồ đang vặn vẹo, nằm lộn xộn một bên, bất động...

Quý Dữu tìm lại được giọng nói của mình, yếu ớt hỏi: " Cô giáo, chuyện gì thế này?"

Cô La nhìn Quý Dữu bằng ánh mắt thông cảm và ân cần, nói: "Hãy nói thế này, lấy cô làm ví dụ. Cấp độ sức mạnh tinh thần của cô là A, và tổng số sợi dây tinh thần là 69,99 triệu. Cô đã sắp xếp hoàn thành 14%. Có nghĩa là các sợi dây tinh thần có thể dùng hiện có của cô là 10 triệu! Bởi vì số lượng lớn, họ có thể làm nhiều việc cùng một lúc, bao gồm nghiên cứu, thiết kế phức tạp, thậm chí cả chiến đấu cơ giáp... và cô có thể dựa vào chúng nó hoàn thành. Hơn nữa, cô có tổng sợi dây tinh thần là 69,99 triệu, và có thể còn nhiều hơn nữa trong tương lai!

Sắc mặt Quý Dữu tối sầm.

Cô La tiếp tục nói: "Ngay cả người có tinh thần lực cấp E cũng sẽ có ít nhất hàng trăm, thậm chí hàng ngàn sợi dây tinh thần sau khi sắp xếp chúng!"

" Càng có nhiều sợi dây tinh thần, bạn càng có thể làm những công việc phức tạp và đòi hỏi khắt khe hơn..."

Quý Dữu mở miệng: "Cho nên, em..."

Cô La nói: "Đúng vậy! Em sinh ra chỉ có 6 sợi dây tinh thần, quá đơn giản, không cần tốn nhiều công sức để dọn dẹp những sợi dây lộn xộn đó như những người khác. Đã có 100% sợi cho em để sử dụng, đây là lợi thế của em. Nhưng... đó cũng là bất lợi của em! Vì em chỉ có 6 đầu nên không có khả năng phát triển hay thăng tiến!

Quý Dữu: "..."

Cô La lẩm bẩm: " 6 đầu, có thể làm gì đây?"

Càng nhiều sợi tinh thần thì càng tốt. Các cơ giáp cấp cao cần có nhiều sợi dây tinh thần mạnh mẽ để hoạt động. Quý Dữu có lẽ chỉ có thể điều khiển cơ giáp đồ cổ cấp thấp nhất a...

Quý Dữu nhăn mặt rên rỉ: " Cô La, không có khả năng trưởng thành sao? Không có cách nào sao?"

Cô La nhìn cô có chút thương cảm nói: " Có ! Hồn khí!"

Quý Dữu trên mặt tràn đầy vui mừng: " Hồn khí?"

Cô biết chế tác nha !

Nếu nói cái khác, có thể trở thành khó xử cho cô, làm cô có thể lo lắng đến mức không thể ngủ được,  nhưng hồn khí ?

He he He...

Cô La nói: "Nhưng cô cảm thấy hồn khí có thể không thích hợp với em. Bởi vì sợi dây tinh thần của em đã đạt tới 100% bão hòa, cô không biết hồn khí có hữu dụng với em hay không."

"Thông thường, một người có tinh thần lực cấp E có tổng cộng 10.000 sợi tơ. Anh ta đã hoàn thành tốc độ sắp xếp khoảng 5%, và vẫn còn 95% sợi chưa được sắp xếp. Sau khi sử dụng hồn khí, những sợi dây tinh thần lộn xộn này sẽ bị hồn khí kích thích sự phát triển của chồi mới, nghĩa là nếu bạn may mắn, bạn có thể tăng số lượng lên 100 đầu hoặc 1.000 đầu. Nếu không may mắn, bạn chỉ có thể tăng 2 hoặc 3 theo cách này... "

"Sở dĩ con người có thể dựa vào sự kích thích của hồn khí để liên tục nảy mầm và đột phá từ cấp E đến cấp D, cấp A đến cấp S là vì tổng số lượng của nó đã vượt quá giới hạn trên và đạt đến một cấp độ khác. "

"Cho đến nay, những sợi dây tinh thần duy nhất được biết có thể được kích thích và nảy mầm bởi hồn khí là những sợi dây chưa được sắp xếp!"

"Sau khi làm sắp xếp chưa hề xảy ra trường hợp nào nảy mầm và mọc tơ mới".

Quý Dữu : "..."

Cô La : "Vậy...Quý Dữu bạn học, sáu sợi dây tinh thần này của em đã được em sắp xếp sạch sẽ, còn có thể mọc lên hay không thì không biết."

"..." Quý Dữu: " Hức hức hức, thầy cô đang bắt nạt người khác đấy~"

Cô La : "..."

Hiệu trưởng Hồng: "Sao em lại khóc? Đừng làm mất mặt!"

Quý Dữu buồn bã, hít một hơi thật sâu, nói: "Nước ở Lãm Nguyệt Tinh là nước mắt của em..."

"Làm sao các người có hàng chục triệu sợi dây tinh thần trong tay có thể hiểu được nỗi buồn của em khi em chỉ có 6 sợi?"

"Đứa trẻ này thật đáng thương ~" Cô La trầm giọng nói.

"Mau lăn ra khỏi cabin cho tôi!" Hiệu trưởng Hồng không chút thương cảm nói: " Dừng nước mắt cho tôi! Đừng làm hỏng dụng cụ!"

Sau đó, giáo viên La lo lắng nói: "Này! Bạn học Quý Dữu, đừng rơi nước mắt trên dụng cụ. Cái này đắt lắm! Nó có giá hàng chục triệu tín dụng. Chính hiệu trưởng Hồng của chúng ta đã không để ý da mặt, bán mình để đổi lấy nó."

Hiệu trưởng Hồng trừng mắt nhìn cô: "Nói nhảm!"

Quý Dữu : "..."

Bầu không khí buồn bã bỗng chốc biến mất.

Quý Dữu bò ra ngoài, tò mò nhìn cô La , thấp giọng hỏi: "Thật sự bán mình để đổi lấy sao a ?"

Cô La nở một nụ cười chỉ có thể hiểu mà không giải thích được.

Sắc mặt của hiệu trưởng Hồng hết lần này đến lần khác tối sầm lại: "Thật vớ vẩn! Lão tử có được điều đó khi làm việc ở viện nghiên cứu!"

"Làm việc?" Quý Dữu: " Tính chất cũng tương đương với việc bán mình, không có vấn đề gì cả."

Hiệu trưởng Hồng nghiến răng nghiến lợi: "Muốn chết à?"

Quý Dữu vội vàng lùi lại một bước, lắc đầu mạnh mẽ: " Em không muốn..."

"..." Hiệu trưởng Hồng khịt mũi nặng nề: "Đừng muốn sống muốn chết, xấu lắm! Khi người khác có nhiều sợi dây tinh thần hơn thì khó mà sử dụng thoải mái! Sáu sợi dây tinh thần của em tuy số lượng ít nhưng có thể sử dụng 100% linh hoạt. Không một chút trì trệ! Em có thể làm được rất nhiều điều! Đây là lợi thế lớn nhất của em!

Quý Dữu xoa xoa cái mũi đau nhức, không biết có nên cảm thấy được an ủi hay không.

[ Edit ] Phần 1-Tinh Tế : Nữ Vương Đồng Nát.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ