Chương 11: Thời gian để chữa lành

65 7 0
                                    

Crowley hét lên, giọng hắn ta vỡ vụn vì cố sức. Hắn hét lên liên tục, nỗi đau đớn xâm chiếm tâm trí hắn; điều duy nhất hắn ta có thể tập trung vào là cơ thể đang bắt đầu lạnh dần trong vòng tay hắn ta. Nước mắt hắn rơi xuống thành dòng đau khổ không bao giờ dứt, rơi xuống khuôn mặt bất động trong tay hắn. Crowley chỉ giữ chặt nhất có thể, mọi suy nghĩ hay lí trí điều biến mất. Thời gian như ngừng lại trong khoảnh khắc đó, sự nhẹ nhõm, kinh hãi và đau đớn đập vào tâm hồn hắn như chiếc búa của thợ rèn đang cố gắng hàn gắn một trái tim tan vỡ.

Ai đó nắm chặt vai hắn, ngay lập tức lại bắt đầu có nhiều giọng nói la hét. Chúng bị bóp nghẹt, ồn ào và choáng ngợp và hắn ta vùi mặt vào cổ Aziraphale để át chúng đi. Bàn tay trên vai hắn trước hết bị kéo ra và hai người khác cố gắng bắt lấy Aziraphale.

"Không!" Crowley hét lén, rít một tiếng và vòng tay ôm lấy thiên thần của mình.

Hắn ấn Aziraphale vào ngực mình, một tay nhẹ nhàng giữ đầu cậu ta cố định trong khi tay kia giữ chặt cậu, một cái ôm mà hắn sẽ ôm cho đến khi cơ thể cậu không thể giữ nữa. Tầm nhìn của Crowley mờ đi vì nước mắt và phổi hắn bỏng rát vì nỗ lực thở, điều mà hắn ta không bao giờ cần làm nhưng lại là thứ đã trở nên quen thuộc và cần thiết hơn khi hắn đã ở với loài người quá lâu.

"CÁC NGƯƠI KHÔNG TH CƯỚP CẬU ẤY ĐI!" Crowley hét lên. "Cậu ấy là th duy nht tôi còn lại. Làm ơn..."

Nhiều giọng nói la hét và rung chuyển hơn từ khắp phòng. Crowley tập trung kĩ vào hình dáng trong vòng tay mình, sẵn sàng ghi nhớ từng chi tiết. Hắn ta không quan tâm khi máu thấm vào bộ đồ màu xám rách nát và làm vấy bẩn bàn tay hắn. Hắn phớt lờ lớp máu dày đặc dính trên tóc Aziraphale khi hắn nhẹ nhàng lướt ngón tay qua nó, ghi nhớ sự mềm mại của những sợi tóc trắng. Hắn ta ôm lấy cảm giác mềm mại của Aziraphale trong vòng tay mình, sợ hãi và tức giận vì đây là lần đầu tiên hắn có thể ôm cậu ta mãnh liệt như vậy. Lần đầu tiên sau hàng ngàn năm hắn có thể ôm cậu trong vòng tay. Cũng là lần đầu hắn ta khóc trước mặt cậu, một ý nghĩ có thể mang đến sự xấu hổ trong những hoàn cảnh khác.

Tại thời điểm này thì không. Hắn không thể nghĩ đến sự xấu hổ trong khi mọi suy nghĩ của hắn đều bị tiêu hao bởi việc ghi nhớ càng nhiều chi tiết càng tốt. Việc Aziraphale rời bỏ hắn ta không thành vấn đề. Không có vấn đề gì khi một năm đã trôi qua. Crowley đẩy những cảm xúc đó ra xa và tập trung vào việc cuối cùng có được cậu trong vòng tay mình. Hắn hít một hơi thật sâu để cố gắng kìm nén sự run rẩy trong tiếng nức nở của mình, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên trán thiên thần của hắn trước khi có vòng tay ôm lấy cậu và túm lấy.

Crowley hét lên, vùng vẫy và giữ Aziraphale chặt hơn, kinh hoàng khi có thêm nhiều bàn tay quay lại tóm lấy tay hắn và kéo họ đi. Không, không, hắn sẽ không buông tay. Họ không thể có được cậu ta. HỌ KHÔNG THỂ ĐƯA CẬU ĐI MỘT LẦN NỮA.

Cậu nhóc đã làm phép để có một lực vô hình mạnh mẽ gỡ tay hắn ta ra. Sức mạnh của hắn phải tràn ngập nỗi sợ hãi và đau khổ thì mới xuất hiện, bám vào bất kỳ hơi thở nào trong phòng để cố gắng tiêu diệt chúng. Crowley nghe thấy một tiếng hét và nhìn thấy Nina ngã xuống đất dựa vào giá sách, tay đặt lên tim. Nỗi kinh hoàng bao trùm lấy hắn trước khi hắn cảm nhận được phép thuật của mình đột nhiên bịkiềm hãm.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jul 18 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[CrowAzi] Elevator  to HeavenNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ