Ann vội chạy ra ngoài gọi người tới giúp. Khi bác sĩ lẫn y tá đã có mặt đầy đủ, Ann vô tình trở thành người thừa, lạc lõng giữa những người đang vây quanh Cheer. Cheer không sao, chỉ là vết thương mới không được chăm sóc tốt nên hành cơn sốt, bác sĩ đã truyền nước biển và xử lý lại vết thương. Tình hình tạm thời ổn định.Trong cơn mê, Cheer lờ mờ thấy được bóng dáng một người phụ nữ đang nép một bên phía sau những tấm áo blouse trắng đang vây quanh mình, thấy đôi lông mày nhíu chặt, gương mặt căng thẳng lo lắng chẳng thể kiểm soát. Cheer muốn mở mắt, muốn đứng dậy, muốn nói một lời để kéo chị đến gần mình. Phải khó khăn thế nào Ann mới đến đây, cô không thể để chị lại lần nữa bỏ đi...
"Cô về đi, hôm nay có lẽ không cần đến cô rồi!"
Vệ sĩ bước đến chắn trước mặt Ann.
"Chuyện cô đang thấy, nhất định không được để lộ ra ngoài!"
Ann gật đầu, trước khi đi khỏi phòng vẫn cố ngoái lại nhìn Cheer lần cuối. Thấy bên Cheer đã có người lo lắng, rồi nhìn lại mình, chắc cũng chẳng cần thiết nữa...
Vệ sĩ đưa Ann về lại nhà chị, vẫn không quên dặn một câu cẩn thận giữ bí mật. Ann bất cần gật đầu một cái, rồi quay ngoắt người đi. Tuy vẻ ngoài như thế, nhưng trong lòng Ann, chị lại rất hiểu.
Trong thế giới ngầm, việc để lộ điểm yếu chính là điều tối kỵ. Ban nãy khi bác sĩ sơ cứu cho Cheer, khi lớp sơ mi đen bị lột bỏ, vết chém dài trên vai nhuốm màu đỏ của máu trở nên nổi bật hơn bao giờ hết. Ann vừa nhìn thấy, tim đã thắt lại một nhịp. Chỉ nhìn thôi cũng thấy thật đau đớn, còn Cheer phải chịu hành hạ, liệu cảm thấy đau đến mức nào nữa!
Ann nghĩ đến đấy vội lắc đầu xua đi những lo lắng, những xót xa dành cho "vị khách" đặc biệt của mình. Nếu chị đã biết từ đầu cả hai sẽ chẳng đi đến đâu, thì tại sao còn nuôi những suy nghĩ như vậy trong lòng?
"Rồi đến cuối cùng, người tổn thương cũng chỉ là mày mà thôi, Ann à..."
---
"Ann à, con gái của dì, gà đẻ trứng vàng của dì!"
Sau một buổi tối trằn trọc vì lo lắng, Ann mang dáng vẻ có chút mệt mỏi đến tìm Mam. Mam thấy Ann bước đến, vẻ mặt liền trở nên niềm nở, đon đả chạy lại. Ann gật đầu một cái, coi như lời chào.
"Con ngủ có ngon giấc không? Trời ơi nhìn đi, dạo này con gầy quá! Để dì dặn người làm đồ bồi bổ cho con."
"Dì Mam, có gì dì cứ nói"
Trước sự quan tâm đột xuất này, Ann chẳng quá bất ngờ. Chị gạt tay Mam ra, lạnh giọng
"Con không phải người mới! Nói đi, là ai?"
"Ann, con nghe dì nói..._ Mam e dè nhìn chị_ dì biết là con không thích, nhưng mà Thikam đó..."
"Thikamporn?"
Ann cắt lời, cái tên vừa rồi chính thức thu hút sự chú ý của chị
"Chẳng phải đêm qua..."
"Ai da dì làm sao mà biết được, chuyện này thì con với cô ta biết thôi chứ sao lại hỏi dì!"
Mam ôm cánh tay Ann nịnh nọt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[AnnCheer Fanfic] Chance to love!
Short StoryMột người đôi tay nhuốm máu... Một người làm nghề bị cả xã hội coi khinh... Hai người ấy, có phải sinh ra để dành cho nhau? Cheer Thikamporn_ 25t_ Người thừa kế của băng đảng khét tiếng Thái Lan Ann Sirium_ 35t_ Kiều nữ có tiếng trong giới Và còn rấ...