Chương 32

61 6 0
                                    

Kim Thái Hanh vẫn sợ Trương Mẫn Mẫn hỏi cậu sao lại nhìn giống như một omega nên trong lúc đi tìm lớp vẫn luôn lo lắng bất an. Nhưng Trương Mẫn Mẫn không nhiều chuyện như cậu nghĩ, chỉ tập trung nói đến một vài nội dung về chuyên ngành của bọn họ.

Trò chuyện được một lúc sau Kim Thái Hanh mới biết, hóa ra Trương Mẫn Mẫn không giống cậu, không chỉ vùi đầu vào sách giáo khoa mà đã sớm tham khảo nội dung mà cô muốn học khi lên đại học. Chẳng những vậy cô còn viết báo về các loại tin tức tố, đại diện cho trường tham gia các cuộc thi, sở thích cũng cực kì phong phú như thích đi du lịch, thích một mình đi qua những tinh cầu khác. Tính cách của cô so với sự dịu dàng bên ngoài hoàn toàn bất đồng, khiến người khác phải ngước nhìn.
Kim Thái Hanh nghe cô nói chuyện miệng liên tục há to, nhớ lại vừa rồi Điền Chính Quốc ba hoa chích chòe trước mặt ba của Trương Mẫn Mẫn làm cậu thấy xấu hổ kinh khủng.

Phụ huynh nhà người ta khiêm tốn biết bao nhiêu, nhìn lại nhà cậu xem, con mới thi đậu đại học thôi mà nổ...

Không đúng, con gì chứ! Đột nhiên lại tự xem mình là con hắn như đúng rồi?!
Buổi tối về nhà, cả người Kim Thái Hanh như cạn kiệt năng lượng ngã xuống giường, hai mắt thẫn thờ nhìn trần nhà, "Em cảm thấy bản thân mình ngốc quá trời!"
"Làm sao? Bị phát hiện à?"

Kim Thái Hanh cứng đờ lắc đầu như con rối, giọng không cảm xúc, "Không phải, em phát hiện bạn bè trong lớp đều rất giỏi, bọn họ đọc nhiều sách, được nhiều danh hiệu, đi nhiều nơi, kiến thức uyên bác. Mọi người chỉ nói chuyện phiếm thôi em cũng không hiểu được, kiểu như rất cao siêu ấy. Chỉ có em là chẳng có gì nổi bật, y như một đứa ngốc, kiến thức cũng chỉ học từ trường lớp, đầu óc thì toàn yêu đương gia đình con cái, so với mọi người, em thật sự, thật sự..."

Kim Thái Hanh trở mình, điên cuồng đập cái gối đầu, "Hay là em nghỉ học cho rồi, chẳng bao lâu họ cũng sẽ phát hiện sự tồn tại của một đứa dốt nát như em, em sẽ bị ghét, bị cô lập, bị khinh thường. Cuộc sống đại học của em sẽ toàn là màu đen tối tăm, rốt cuộc ở nhà sinh con vẫn tốt hơn."

Kim Thái Hanh liếc mắt nhìn Điền Chính Quốc, "Ông xã, tới đây sinh em bé đi."

Điền Chính Quốc lắc đầu nhìn máy tính, một bên làm việc một bên làm công tác tư tưởng cho Kim Thái Hanh, "Không sao mà, mọi người sẽ không ghét em đâu. Thời gian của bọn họ vô cùng quý giá, dùng thời gian đó để ăn hiếp em chi bằng dùng cho bản thân còn hơn, cho nên..."

Điền Chính Quốc còn chưa nói xong đã bị Kim Thái Hanh ném một cái gối tới, "Anh quá đáng lắm á."

Điền Chính Quốc cười cười, đặt gối qua một bên, "Anh đoán rằng các bạn học của em sẽ không tốn thời gian nằm lăn lộn la ó đâu."
"Bọn họ cũng kết hôn cả rồi, chẳng lẽ không sinh hoạt vợ chồng sao?" Kim Thái Hanh không tin, cậu lại trở mình, gửi tin nhắn cho Trương Mẫn Mẫn, "Ăn cơm chưa?"
Trương Mẫn Mẫn: "Mới ăn xong, chuẩn bị xem thời sự thư giãn chút."

Thời sự? Kim Thái Hanh chưa bao giờ xem thời sự, cậu lăn qua một cái, tiếp tục nhắn tin cho đối phương, "Xem với vị kia hả?"
Trương Mẫn Mẫn: "Xem một mình thôi. Em ấy xem không hiểu, chỉ thích xem phim thần tượng gì đó, chán phèo, không hiểu sao lại có người thích xem mấy cái phim ngu ngốc vậy nữa."

[KookV] Omega Ngọt Ngào Của TôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ