Chương 8: Cuộc Chiến Trong Bóng Tối

20 5 0
                                    

Tiếng thép va chạm với nhau vang lên trong không gian yên tĩnh của cung điện, những bóng người mặc áo giáp đen lao về phía Kaiser và Isagi. Mặc dù không có nhiều người nhưng sự quyết liệt và lạnh lùng trong từng đòn tấn công khiến không khí trở nên nặng nề. Isagi cảm nhận được sự căng thẳng trong từng tế bào của mình khi thấy Kaiser đứng vững, đôi mắt hắn lạnh lùng và sắc bén, không hề có dấu hiệu của sự sợ hãi.

Kaiser và tướng lĩnh của hắn chiến đấu như những chiến binh giàu kinh nghiệm, từng cú đấm, từng động tác như thể được luyện tập trong vô số trận chiến. Nhưng điều khiến Isagi không thể không chú ý chính là cách Kaiser chiến đấu: hắn không chỉ đơn thuần là một hoàng đế, mà là một người đàn ông có sự kiên cường và quyết đoán, làm mọi thứ trở nên thật sống động trong mắt cậu.

Cậu đứng bên cạnh, đôi tay nắm chặt lại, cảm giác bất lực dâng lên trong lòng. Cậu không phải là chiến binh, không có kỹ năng chiến đấu như họ, nhưng cậu vẫn không thể đứng ngoài cuộc. Isagi không thể để Kaiser chiến đấu một mình. Cậu nhanh chóng tìm một thanh kiếm gần đó và lao vào trận chiến.

Mặc dù chưa từng cầm vũ khí thật sự, nhưng những giờ học võ thuật vội vã mà cậu đã trải qua trong những ngày qua đã giúp ích cho cậu hơn rất nhiều. Cậu vung thanh kiếm một cách lúng túng nhưng quyết liệt, đánh bại một tên lính phản bội đang lao về phía mình. Cảm giác của thanh kiếm trong tay khiến cậu như có thêm sức mạnh, như thể chính bản thân cậu cũng là một phần của cuộc chiến này.

"Cẩn thận!" Một tiếng hô lớn vang lên, và ngay lập tức, Kaiser lao tới, chặn đòn tấn công từ phía sau, cứu lấy Isagi khỏi một lưỡi kiếm sắc bén.

Isagi quay lại, đôi mắt cậu tràn đầy cảm kích, nhưng Kaiser chỉ gật đầu, ánh mắt hắn vẫn không rời khỏi trận chiến.

"Ngươi không thể để mình bị lạc lõng. Hãy giữ vững!" Hắn quát, giọng nói trầm và đầy uy lực.

Dù cậu không muốn rời khỏi sự bảo vệ của Kaiser, nhưng trong khoảnh khắc ấy, Isagi hiểu rằng đây không phải lúc để yếu đuối. Hắn cần cậu, và cậu cần phải làm điều gì đó.

Cả hai tiếp tục chiến đấu bên nhau, không một lời thừa thãi, mỗi người dường như đều hiểu rõ vai trò của mình. Đoàn quân phản bội càng lúc càng đông, nhưng họ không thể dễ dàng chiếm được thắng lợi. Kaiser dẫn đầu, dùng sự thông minh và tài năng chiến lược của mình để chống lại từng đợt tấn công, trong khi Isagi đứng bên cạnh, chiến đấu như thể đây là trận chiến quan trọng nhất của cuộc đời cậu.

Một tên lính phản bội bất ngờ lao về phía Kaiser với một cây giáo sắc bén. Cảm nhận được nguy hiểm, Isagi lao tới, đẩy hắn ra khỏi đường đi của Kaiser. Thanh giáo xuyên qua vai cậu, đau đớn nhưng không làm cậu ngừng lại. Isagi ngã quỵ xuống nhưng không buông tay, vẫn nắm chặt thanh kiếm.

"Isagi!" Kaiser hét lên, chạy lại nhanh chóng, tay hắn vươn ra nắm lấy cậu. Dù cơ thể Isagi đang đẫm máu, đôi mắt hắn vẫn kiên quyết.

"Ngươi không thể chết," Kaiser thì thầm, đôi mắt hắn như chứa đựng cả thế giới trong đó, không chỉ là nỗi lo sợ mà còn là sự thật không thể tránh khỏi: "Ta không thể để ngươi đi."

Lời nói của hắn như một cú sốc mạnh mẽ đối với Isagi. Cậu chưa bao giờ nghĩ rằng những lời ấy lại xuất phát từ một người như Kaiser. Từng giọt máu rơi xuống, nhưng trái tim cậu lại ấm áp một cách kỳ lạ. Cậu không chỉ là một người ngoài cuộc trong cuộc sống của hắn. Họ đã trở thành một phần của nhau.

Kaiser vội vàng kéo cậu vào lòng, dùng sức mạnh của mình để đẩy lùi những tên lính còn lại. Cả hai người cùng thoát ra khỏi vòng vây, nhưng cuộc chiến vẫn chưa kết thúc.

"Chúng ta cần phải rút lui," tướng lĩnh lên tiếng từ phía sau, sắc mặt nghiêm trọng. "Nếu không, chúng ta sẽ không sống sót qua được đêm nay."

Kaiser không đáp, ánh mắt hắn vẫn hướng về phía Isagi, không rời đi dù chỉ một giây. Cuối cùng, hắn quay lại, vẻ mặt nghiêm nghị.

"Rút lui! Nhưng phải bảo vệ ngươi ấy!" Hắn ra lệnh, sự kiên quyết trong giọng nói không thể phủ nhận.

Isagi cảm nhận được sự kiên cường trong ánh mắt của hắn, nhưng cũng nhận ra sự lo lắng lẫn trong đó. Hắn đang bảo vệ cậu, không chỉ vì cậu là một người bạn, mà còn có lẽ vì những gì đã dần nảy sinh giữa họ. Cậu cảm nhận được sự thay đổi trong hắn — một sự thay đổi mà chính cậu cũng không thể phủ nhận.

Cả nhóm bắt đầu rút lui, chiến đấu để bảo vệ mỗi bước đi. Đường về cung điện không dễ dàng, nhưng họ vẫn tiếp tục tiến lên. Mỗi phút trôi qua, cơ thể Isagi càng trở nên yếu ớt, nhưng cậu vẫn cố gắng bám víu vào niềm tin rằng họ có thể vượt qua thử thách này.

"Cố lên, chúng ta gần đến nơi rồi." Tướng lĩnh nói, nhưng ánh mắt của hắn không giấu được sự lo lắng.

Cuối cùng, khi họ đến được một căn phòng an toàn trong cung, Kaiser giúp Isagi nằm xuống giường, đôi mắt hắn không rời khỏi vết thương trên vai cậu. Dù biết rằng việc chữa trị không phải là điều dễ dàng, nhưng hắn không thể để cậu tiếp tục đau đớn như thế này.

"Ngươi không thể làm ta lo lắng như vậy nữa," Kaiser nhẹ nhàng nói, ánh mắt hắn tràn đầy lo lắng, nhưng cũng không thiếu sự quan tâm ấm áp. "Chúng ta sẽ vượt qua được tất cả. Ta sẽ bảo vệ ngươi."

Isagi nhìn hắn, cảm giác trái tim mình đập mạnh hơn bao giờ hết. Cảm giác này, dù là đau đớn, nhưng cũng là một sự khẳng định rõ ràng: "Ngài không đơn độc."

Cuộc chiến này mới chỉ bắt đầu, nhưng cả hai đã vững bước trên con đường không thể quay đầu. Chỉ có một điều Isagi chắc chắn, bất kể thử thách nào sắp tới, cậu sẽ không bao giờ rời xa Kaiser, và ngược lại, hắn cũng sẽ không để cậu đi.

[KaiIsa]Mon EmpereurNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ