Ngoại truyện 3

1.4K 66 15
                                    

TÚ - LINH

Đôi khi cảm xúc trong con người ta thật sự khó hiểu và ngay cả chính chủ nhân của nó cũng không thể hiểu và làm chủ được ...

Nếu " Bộ óc làm chủ lý trí " - " Con tim làm chủ cảm xúc " thì "  Cảm xúc lại điều khiển lý trí " - Đó là lý do dù bạn có thông minh hay giỏi giang như thế nào nhưng nếu bị thần tình yêu bắn trúng thì bạn sẽ luôn là kẻ ngốc.

" Bạn có thể yêu một người qua cái nhìn đầu tiên – Tình yêu sét đánh " - " Bạn có thể yêu một người khi bạn với người đó cùng nhau vượt qua những khó khăn, những thách thức trong cuộc sống - Đồng cam cộng khổ  " - hoặc - " Đôi khi bạn quá cô đơn - cô đơn đến nỗi đã quen với nó và thật khó để có thể tiếp nhận thêm một thứ gì nữa cho mình thì bỗng nhiên có một tia sáng len lói rọi vào cuộc sống một màu đó của bạn - nó không cần phải quá chói lóa, quá hào quang chỉ cần đủ rọi sáng những thứ bạn đang muốn tìm mà không tìm thấy được thì nó cũng đủ chiếu sáng được cuộc sống của bạn lúc đó rồi -  Linh đơn giản là chút ánh sáng mà Tú cần trong những tháng ngày cô đơn của mình khi ấy ".

Có thể nói Tú quý mến và có cảm tình với Linh từ cái nhìn đầu tiên vì Tú luôn có cảm giác là Linh rất quen thuộc nhưng mà không thể nào nhớ được, và cứ như thế Linh từng bước từng bước, bước nhẹ vào cuộc sống của Tú; Linh đưa tay kéo Tú ra khỏi bể sâu của sự cô đơn giúp Tú biết được thật ra yêu thương một người cũng thật thú vị, cảm giác thích thích thương thương mà từ lâu nó đã ngủ quên trong Tú nay lại trổi dậy, nó không mãnh liệt như tuổi 15 16 mà nó giống như những cơn sóng nhẹ cứ mãi vỗ làm cho mặt biển không bao giờ tỉnh và làm cho lòng Tú xuyến xao không ngừng.

Từng ngày, từng ngày Tú và Linh gặp nhau -  nhờ vào sự hỗ trợ của Linh, Tú đạt được không ít thành công trong công việc của mình khi vừa mới chân ướt, chân ráo về nước nhận chức và Tú luôn cảm kích Linh vì Linh luôn ở bên Tú, luôn là người ở sau làm hậu phương vững chắc cho Tú trong công việc, luôn là người bạn đi về cùng Tú mỗi buổi chiều tan tầm giữa dòng người xối xả và Linh luôn là người không bao giờ từ chối những lời mời đi cùng Tú những lúc Tú không muốn ở một mình ...

Và đương nhiên cái gì xuất hiện thường xuyên trong cuộc sống của bạn thì nó sẽ vô tình trở thành thói quen - Không thể nói bỏ là bỏ, nói quên là quên -  Và trường hợp Linh với Tú là như vậy.

Tình cảm ấy - nó luôn mập mờ, luôn làm Tú cảm thấy khó hiểu nhưng nó cho Tú cái cảm giác hạnh phúc, làm Tú cảm nhận được cảm xúc chân thật nhất của bản thân mình từ trước tới nay và làm Tú luôn muốn có được thứ tình cảm ấy cho riêng mình - và đó là Sự ích kỷ khi con người ta bất chợt có được cảm giác yêu thương ai đó.

Tình cảm ấy - Nó không hẳn là cái gì đó quá lớn lao, quá to tát mà khiến người khác phải ấn tượng ngay lập tức nhưng nó từ từ, từ từ tiếp cận và cứ như thế khiến con người ta quyến luyến lúc nào không hay.

Đôi khi nó chỉ là sự quan tâm nhỏ nhặt như mua đồ ăn, nước uống, sắp xếp mọi thứ cho bạn .... Nhưng mà nếu một ngày người làm những việc đó biến mất và bạn phải bắt đầu tập làm hết mọi thứ và tập quen dần nó và đơn giản hơn là bạn không còn nhìn thấy người đó mỗi ngày thì cảm xúc lúc ấy của bạn sẽ ra sao ?!? - Nếu bạn là một người tốt tính thì bạn sẽ có thể tiết chế được cảm xúc của mình mặc dù đôi lúc bạn có cáu kỉnh nhưng mọi thứ bạn có thể kiểm soát được còn nếu bạn bồng bột, bạn cảm thấy khó chịu, không quen với nó, không quen với việc tự làm mọi thứ thì sẽ ra sao !?!? ... Bạn có thể sẽ cáu gắt với mọi người xung quanh, bạn sẽ làm những việc rất điên rồ mà chính bản thân không kiểm soát được .... Và thật may Tú thuộc trường hợp đầu.

NẾU KHÔNG PHẢI LÀ EM [ TÚ & NHI]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ