Chap 5: Vương Tuấn Khải

1.4K 108 16
                                    

Mặt trời chưa nhô lên đã có kẻ điên nhấn chuông inh ỏi làm phiền giấc ngủ ngàn vàng của Dịch Dương Thiên Tỉ, anh theo phản xạ liền co chân muốn đá vào khoảng không dằn cơn tức nhưng nhớ chực có một người đang yên giấc bên cạnh, thật không nỡ làm cậu thức giấc

Nghĩ đến đây, anh mặc kệ bản thân còn muốn níu kéo nệm ấm chăn êm, hi sinh đi mở cửa, đều là vì không muốn tiếng chuông cửa cứ vang lên làm phiền đến cậu

Tha bản thân xuống lầu với độc nhất một cái quần, đầu tóc hiên ngang dựng đứng hùng vĩ, nhìn Dịch thiếu gia hiện tại có một nhiêu thê thảm? Đều là tại tên Vương Tuấn Khải đáng chết kia, đòi vào nhà anh làm gì cho Chí Hoành tò mò lại hào hứng, cả đêm không chịu ngủ, bắt anh thức trắng chung. Gần sáng mới có thể chợp mắt, thế nào có người đến làm phiền?

Dịch Dương Thiên Tỉ trong lòng đã thề rằng sẽ đem cái tên trời đánh kia phanh thây trăm mảnh. Cánh cửa bật mở, còn chưa kịp hành động thì anh đã bị cái bóng đen nhảy bổ vào người, nhất thời có chút choáng

" Anh nhớ chú thật đấy! Bao lâu nay không gặp, nhìn chứ cao hẳn ra"

Dịch Dương Thiên Tỉ còn chưa định hình được chuyện gì đang xảy ra đã bị trực tiếp lôi vào nhà, ngồi yên vị trên sofa ở phòng khách. Cứ tưởng là người nào, hóa ra vẫn là tên phá giấc ngủ của anh từ tối hôm qua, nhờ hắn mà anh còn được cậu tặng cho một đấm. Thiên Tỉ nhìn con người tươi rói trước mặt như muốn ăn tươi nuốt sống nhưng bản thân nhắc nhở anh phải kìm chế

" Tôi tưởng mấy ngày nữa anh mới đến?"

Vương Tuấn Khải chạy tham quan hết chỗ này đến chỗ kia, trong lòng thầm đánh giá cũng không tệ. Nhiều năm gặp lại, phong cách ngôi nhà này cũng theo ý Thiên Tỉ luôn rồi. Xem ra người em họ này của hắn cũng rất có mắt thẩm mĩ

" Dọn sớm thì có sao? Dù gì anh cũng không thích phải ngủ khách sạn một mình"

Khi Tuấn Khải nói câu ấy trong mắt ánh lên nét bi thương, Thiên Tỉ lại hiển nhiên không nhìn thấy. Hiện tại anh chỉ đang quan tâm đến cái bụng trống rỗng của mình

" Tùy anh! Đã ăn sáng chưa? Tôi làm luôn cho anh một phần"

Tuấn Khải lúc đầu có chút ngơ người nhưng sao đó liền lấy lại bình tĩnh, khẽ gật đầu nhẹ. Thiên Tỉ vừa nói sẽ làm đồ ăn sáng sao? Còn làm cho hắn nữa? Thật có chút kinh ngạc, cả hai lâu rồi không gặp, hắn cũng chẳng ngờ anh thay đổi như vậy

Tuấn Khải ở trong bếp nhìn Thiên Tỉ điêu luyện làm cơm cuộn trứng, mùi thơm của trứng lan tỏa khắp phòng bếp khiến hắn có chút không kìm chế được, chỉ muốn đem số trứng cuộn kia bỏ hết vào bụng

Thời gian làm bữa sáng trôi qua, Thiên Tỉ đem số trứng cuộn ra dĩa, chia từng phần cho mỗi người nhưng Tuấn Khải lại có chút thắc mắc, tại sao lại là ba phần? Chẳng phải ông đang ở nhà bạn sao? Còn có, tại sao đó lại là phần nhiều nhất chứ?

Tuấn Khải nhìn chằm chằm vào phần trứng cuộn kia được đặt ngay ngắn trên bàn, liền có thể cảm nhận Thiên Tỉ đã đem bao nhiêu yêu thương vào đó. Nhưng trong đầu hắn chỉ có một lí do, không lẽ ông quay về rồi sao?

[Longfic][Tỉ-Hoành][Khải-Nguyên] Làm thế nào mới giữ được em?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ