Kage-sama ra ngoài, dành lại không gian riêng tư cho cô và anh....- Là em cứu anh sao, Sakura?
Anh khá khẩm mặt mày, giọng nói cũng tốt hơn, sắc mặt rất có chuyển biến tốt. Bột Ngải Đen là cái gì, cóc cần biết. Có liên quan đến Uchiha này không? Bao nhiêu lời nói của bà lão nói với anh từ tai này lọt sang lỗ tai kia rồi 'bay hơi' ra ngoài, cư nhiên một chữ cũng không để lại trong đầu.
Thái độ của anh như vậy, Sakura bật cười. Một Uchiha lãnh khốc đây sao, không giống lắm nhỉ.
- Chứ anh nghĩ Thổ Địa từ dưới đất chui lên cứu anh chắc. - Qua cơn bạo bệnh rồi, phải trêu chọc anh tí thôi! - Mà chắc là ả đào nào đó giúp anh đấy, em là đứa vô dụng mà.
Có ai nói với Sakura rằng, cô nói dối dở tệ chưa. Cái miệng vừa nói vừa cười tủm tỉm thế kia, anh không cần đáp lại cũng biết. Người cứu được anh ngoài Tóc Hồng ra, thì có thể là ai được chứ! (Anh Nả để đâu rồi -_-)
- Đừng đùa nữa, Sakura. - Anh mặt thộn, à nhầm mặt lạnh. - Chúng ta sẽ về làng Lá lại, chuyến đi này quá nguy hiểm, có người tập kích ám sát, em có chịu về không?
Hỏi thừa, không về ở lại đây cho bị trúng Hắc Ngải lần nữa à.
Nhưng tính Sakura thích nói móc, chọc ghẹo người khác, nào dễ bỏ qua:
- Phải hỏi em nữa sao Sasuke-kun. Ở lại Sen Quốc để anh toi mạng lần thứ hai sao? - Khả năng nói móc của cô tăng thêm một bậc nữa rồi. Hay làm cho Sasuke phải ê mặt vì không biết nói thế nào, chính xác hơn nữa là anh sẽ bị đuối lý nếu tiếp tục nói chuyện cùng cô.
- Vậy chuẩn bị đi, chúng ta đi liền trong ba mươi phút nữa. - Lảng tránh sang một chủ đề khác luôn là cách hữu hiệu nhất để khỏi bị gài hàng.
Sakura cười quan sát, có mảng hồng hồng nào đó phất phơ trên mặt anh. Sasuke cũng biết ngại rồi!
...
Ở một nơi khác......
Làng Thác Nước, nơi ngọn thác vĩnh cửu Yahoo (!!!!!) đang tuôn trào xuống hạ nguồn, bên cạnh là một ngôi nhà nhỏ có ba thành viên đầm ấm quây quần bên nhau.
Suigetsu ngồi trên phiến đá, mắt cười nhìn Juugo. Cả hai đang trò chuyện về việc có nên đến làng Lá du ngoạn một chuyến hay không.... Con của họ, vừa hơn bốn tháng, nếu được đi du lịch thì hẳn sẽ rất thích.
À không, không phải con của Suigetsu và Juugo đâu, mà là tiểu bảo bảo của Suigetsu và Karin, hai người lấy nhau cũng gần hai năm, nhưng yêu nhau đến tận bốn năm trời.
Karin ban đầu say Sasuke như điếu đổ, bất chấp mọi thứ lao vào anh, ngoảnh mặt làm ngơ với tình cảm ngầm của anh chàng răng cá mập. Nhưng rồi để ý thấy anh vốn là tộc nhân Uchiha băng giá, chưa bao giờ để ý đến bất cứ ai, mà lại quan tâm đến Sakura, hết lòng chăm sóc cô ấy, Karin lúc đó suy sụp hoàn toàn.
Karin mạnh mẽ, đanh đá thế nào thì cũng là một cô gái. Hơn nữa còn là cô gái đáng thương, chưa hề yêu ai lần nào đã phải si tình như vậy, thực rất đau khổ. Bao lần Suigetsu quan tâm cô đều bị cự tuyệt hờ hững, vô số lần ngăn cản cô tìm đến cái chết dại dột, luôn ở bên cô, làm người thay thế Sasuke yêu Karin.
Suốt quãng thời gian Sasuke ở lại làng Lá, chính Suigetsu là người ở bên, động viên Karin nhiều nhất. Người ta nói 'Nước chảy đá mòn' là thế, Karin yêu Suigetsu, chấp nhận anh sau hơn bốn năm theo đuổi. Đề rồi kết cục màu hồng lại đến với hai người, một tiểu sinh linh bé bỏng ra đời, là minh chứng cho tình yêu tam giác đã tan rã.
Một cô nàng tóc đỏ mạnh mẽ, anh chàng tóc trắng điển trai, họ thực sự tò mò đứa con của họ sẽ mang mái tóc màu gì a~
Juugo bật cười, đặt tay lên vai Suigetsu ủng hộ:
- Hãy cứ về làng Lá. Chúng ta hoàn lương rồi, tôi tin Hokage sẽ chấp nhận chúng ta, hơn nữa đứa nhỏ của cậu sẽ rất vui khi được du lịch đó.
Lần đầu tiên trong đời Juugo lại nói nhiều từ trong một câu đến vậy, có lẽ chuyện tình yêu của anh Sui-san và Karin đã cảm hoá được anh chàng rồi chăng? Không biết nữa, việc của chúng ta bây giờ là chờ xem mọi người định làm gì tiếp theo.
...
Lại một nơi khác, nếu tác giả đoán không lầm thì đó là một gian mật thất cất sâu trong núi của Hiyami. Cô nàng này tầm cỡ Jounin hẳn hoi, chỉ hơn ba mươi phút mà di chuyển được từ thành phố X (làng Sen) sang khu vực núi hiểm trở, khả năng khinh công của ả cũng không vừa.
Trong mật thất, Tóc Đỏ rít điếu thuốc, phà hơi nóng vào không khí, làn khói dày bao trùm lấy cả khoảng không rộng lớn. Chả biết khôn hay ngu, đã ở phòng kín, không có lấy một ô cửa sổ hay lỗ thông gió mà còn hút thuốc phì phèo thế này, phổi của ả và mũi của mấy đứa kia làm bằng sắt à?!
- Con đó và Sasuke sẽ đi đâu? - Có khói thuốc tạo thêm hiệu ứng, lời nói oanh vàng vừa cất lên đã khiến người đối diện lạnh gáy.
Cả đám con trai vạm vỡ, cường tráng thế kia mà lại run sợ trước Hiyami, thậm chí còn vứt cả tự tôn, tự rọng của người đàn ông mà gọi ả một tiếng 'Cô chủ'.
- Cô chủ, họ về lại làng Lá, chúng ta có cần đuổi theo không ạ?
Hiyami cười như không cười, gật đầu.
Trong cùng một ngày, Sasuke, Sakura, Suigetsu, Juugo, Karin và Hiyami đều nhất trí trở về Konoha. Không hẹn mà gặp, sáu người khởi hành nhưng trong đầu mỗi người một suy nghĩ, dường như còn có một chút tham vọng....?
End chap 46.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Sasusaku] [FULL] Yêu em nhiều! Cô vợ bé nhỏ của anh! :))
FanficSakura nheo mắt kinh ngạc nhìn anh. Anh nói.... Anh muốn cầu hôn cô ư? Trời, cô là có nghe nhầm không, hay hôm nay anh bị mắc bệnh rồi nên nói sảng!? - Anh.... S-Sasuke-kun! Là anh đã nói những gì thế, em..em nghe không rõ! Anh mỉm cười đầy mị ngoặc...