Chap 15 : Bày tỏ

1K 73 13
                                    

Tại bệnh viện Tokyo...

- Em nghĩ anh nên nghĩ ngơi, vai của anh hẳn là còn rất đau - Tiếng cô gái cất lên, âm vang nhẹ và dịu dàng.

- Không sao, chỉ một chút xây xát nhẹ thôi - Chàng trai tóc đen nói, bàn tay phải xoa nhẹ lớp băng trắng quấn trên vai trái.

- Em sẽ gọi cho mẹ - Hinata rút chiếc điện thoại trong túi ra. Cô định gọi cho phu nhân Mikoto thì Sasuke cản lại.

- Anh đã bảo là không sao rồi mà - Hắn nhìn cô cười trấn an - Nếu mẹ mà biết, chuyện này sẽ làm lớn lên cho xem.

Nghe hắn nói vậy, chợt trong lòng của Hinata cảm thấy có lỗi. Vì cô mà hắn mới bị thương. Lúc nào cũng là cô gây phiền phức đến cho hắn hết. Cô thật sự hận bản thân đã để hắn cứ mãi lo lắng cho cô.

- Em xin lỗi...cũng tại em hết - Hinata nói, đôi mắt cụp xuống.

Bỗng tay hắn vươn ra ôm lấy cô, để đầu cô tựa vào vai phải của mình. Cô thì bất ngờ, hai má  đỏ ửng.

- Em đang đổ lỗi cho bản thân đấy à? Cô ngốc à, đây không phải là lỗi của em mà. Tại lúc đó anh không biết suy nghĩ gì chỉ biết em đang gặp nguy hiểm nên chạy lại đỡ cho em thôi - Hắn dịu dạng vuốt ve mái tóc cô.

- Cũng tại em lúc đó không cẩn thận để bị ngã. Nếu không anh không bị thương như vậy - Cô nói.

Hắn nhìn vào đôi mắt trắng pha chút tím của cô. Trong đó chứa một sự sợ hãi lẫn lo lắng. Cô gái này lúc nào cũng ngốc, chỉ biết lo cho người khác còn bản thân lại chẳng quan tâm. Nhưng cũng vì tính cách này mà hắn mới quan tâm tới cô, chỉ muốn được bên cô để bảo vệ cho cô thôi.

- Nếu thấy có lỗi...vậy thì em hãy làm gì đó chuộc lỗi đi - Hắn cười gian xảo nhìn cô.

- Ơ...hở? Chuyện...chuyện đó thì...- Hinata đỏ cả mặt.

- Nếu em không đồng ý thì hứa với anh phải biết chăm sóc cho bản thân mình. Em cứ mãi lo cho người khác, còn em thì không biết tự lo cho bản thân gì cả - Hắn nghiêm túc nói, tay vén một bên tóc ra sau vành tai cho cô.

Hinata ngẩng mặt lên nhìn vào đôi đồng tử đen tuyền kia. Nhìn thấy sự dịu dàng ẩn sâu trong một màu đen tuyền ấy lòng cô như có ngọn lửa sưởi ấm. Bàn tay hắn đặt trên gò má cô, hơi ấm từ lòng bàn tay truyền qua làn da cô thật êm ái. Bấc giác cô nhoẻn cười. Đôi tay nhỏ nhắn của cô đặt lên tay hắn, cảm nhận sự hạnh phúc này.

Nhìn cô đã khá hơn, trong lòng hắn cũng nhẹ nhỏm. Chợt hắn kéo đầu cô lại gần rồi thơm lên trán cô một cái.

- Sasuke-kun! Anh xấu quá, đã nói là không làm gì mà - Cô bị tấn  công bất ngờ liền chu môi lên dỗi.

Hắn chỉ cười, điều đó làm cơn hờn của Hinata tăng lên. Cô khoanh hai tay xoay sang hướng khác, hành động y như một đứa trẻ.

- Thôi được rồi, là anh sai. Em đừng giận nữa - Hắn thấy cô đang giận liền nói giọng ngọt.

- Tha cho anh đó - Hinata xoay lại mỉm cười. Chợt cô nhớ ra gì đó - À phải rồi...sao lúc đó anh lại xuất hiện trong cửa tiệm?

[Sasuhina](Hoàn) Cô vợ hậu đậu! Tôi yêu em!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ