Chap 1

12.3K 544 96
                                    

Bình minh lên. Ánh nắng xuyên qua khung cửa sổ, chơi đùa trên khuôn mặt mĩ miều của người thiếu niên đang say ngủ khiến cậu có đôi chút khó chịu. Chân mày thanh tú khẽ nhíu lại, rèm mi dày rợp bóng dần dần được vén lên, để lộ đôi mắt đen huyền long lanh ngập nước. Đưa tay dụi dụi mi mắt, cậu mệt mỏi ngồi dậy. Thiệt tình, cậu ghét cái tính nhạy cảm với ánh sáng này của mình ghê! Chỉ cần chút ánh nắng cũng đủ khiến cậu thức giấc rồi! Lười biếng lê bước vào toilet sửa soạn, 15' sau cậu bước ra với bộ đồng phục chỉn chu, nhưng nhan sắc đẹp hoàn hảo khi nãy đã bị thay thế bởi một bộ mặt xấu tàn nhẫn. Mái tóc nâu rối xù che khuất đi vầng trán cao rộng, gương mặt lấm tấm tàn nhang được chấm bằng bút chì, cặp kính không độ dày cộm khiến cậu thêm phần quê mùa. Liếc nhìn hai khung ảnh ở đầu giường, cậu khẽ cười:

- Ba mẹ và nội à, đừng trách Kookie nha! Con không muốn che đi bề ngoài mọi người tặng đâu, nhưng nếu để lộ ra thì rắc rối lắm! Thôi tạm biệt mọi người, Kookie đi học đây!

Khép cánh cửa phòng trọ lại, cậu rảo bước tới Học viện King. Cậu có một chiếc xe đạp, nhưng dù sao từ nhà cậu tới đó cũng không xa lắm, nên thôi đi bộ là được rồi! Thầm nghĩ về nơi mình sẽ theo học, cậu không khỏi cảm thán. Học viện King – nơi được đầu tư bởi sáu gia tộc hùng mạnh nhất Hàn Quốc, chỉ dành cho hai loại người theo học. Thứ nhất là những cậu ấm cô chiêu của những gia đình giàu sụ, có quyền lực hoặc sở hữu cả hai. Còn lại chính là những người có tài năng xuất sắc như cậu chẳng hạn, sẽ được nhận học bổng toàn phần cho bốn năm theo học. Nhưng những người như vậy thật sự chỉ đếm trên đầu ngón tay, và cậu chính là một trong những thành phần quý hiếm sắp tuyệt chủng đó nha! Tía má ơi, tự hào quá đi mất! Jungkook vừa đi vừa ngửa mặt lên trời cười khả ố, khiến những người đi đường không hẹn mà có chung một suy nghĩ:

" Rõ khổ, người đã xấu mà lại còn bị khùng nữa! "

Mà Jungkook à, có vẻ như cậu đã quên mất số phận của những " kẻ lạc loài " trên phim rồi thì phải!

. . . . . 

- Nhìn kìa, sinh vật lạ đó tụi bay!

- Ừa, công nhận ha! Xấu thấy ớn luôn, đã thế còn cuốc bộ đến đây nữa!

- Tao đoán trăm phần trăm là thằng đó nhận được học bổng rồi! Chứ loại người như nó mà đủ tiêu chuẩn bước chân vào đây thì tao đâm đầu xuống đất!

- Haha, đã nghèo hèn mà còn đòi trèo cao nữa kìa! Đúng là đồ đũa mốc chòi mâm son!

Jungkook sững sờ, cúi gằm mặt. Vấn đề nhan sắc thì bơ đi, nhưng tưởng tại một học viện có danh tiếng như thế này, mấy lời dị nghị về thân phận của cậu sẽ không còn nữa chứ! Nào ngờ, còn kinh khủng gấp nhiều lần so với những nơi cậu đã từng học qua. Cười lạnh một cái, đúng là nơi nào cũng giống nhau!

- Mấy người im hết đi! Đúng là không biết phải trái gì cả, tài cán có gì bằng cậu ấy không mà so sánh vớ vẩn? Biến hết đi trước khi tôi cho mấy người ăn đập!

Jungkook ngạc nhiên, là ai đang nói đỡ cho cậu vậy? Ngẩng đầu lên nhìn, là một mĩ thiếu niên nha! Da trắng, tóc vàng kim, gương mặt thanh tú, ngũ quan hài hòa, chuẩn tiểu mĩ thụ trong truyền thuyết rồi! Còn người bên cạnh, hảo soái a! Đích thực là cường công! Máu hủ của cậu lại dâng trào mất rồi, làm sao đây?

AllKook | Tiểu thiên thần, em thuộc quyền sở hữu của bọn anh | HoànNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ