Chương 27

170 3 0
                                    

Chương 27

Quay trở lại với Bảo Bình và Nhân Mã. Cả hai đang thong dong xuống núi, Nhân Mã miệng huýt sáo đi trước, Bảo Bình vai mang giỏ, lạch bạch theo sau, mồ hôi thấm đầy mặt, chốc chốc Bảo Bình lại đưa tay lau mồ hôi.

“Cái tên ngựa này, sao đi nhanh vậy?”

“Ái …”

Nhân Mã nghe thấy, quay đầu lại xem có chuyện gì, thì thấy Bảo Bình đang nằm dài dưới đất.

“Ngươi mệt sao? Muốn dừng chân à?”

“Dừng chân gì ở đây, ta bị ngã, không thấy sao hả?” Bảo Bình ngẩng mặt lên quát.

“Thật là, sao hậu đậu vậy.” Nhân Mã tiến tới, đỡ Bảo Bình dậy.

“Ui da.”

“Làm sao vậy?”

“Hình như bị trặc chân rồi.” Bảo Bình xoa xoa cổ chân nói.

Nhân Mã đỡ Bảo Bình ngồi xuống, cầm lấy chân nàng.

“Ngươi tính làm gì?” Bảo Bình nhíu mày.

“Di! Có rồng bay trên trời kìa.” Nhân Mã chỉ lên bầu trời, Bảo Bình theo hướng tay của hắn nhìn theo. Nhân Mã thừa cơ, bẻ lại khớp xương cho Bảo Bình.

“Rắc!!”

“Á ……………….” Bảo Bình nước mũi nước mắt tèm lem, thống khổ kêu lên.

“Ngươi muốn hại chết ta sao hả??????”

“Hết đau chưa?”

Bảo Bình cử động bàn chân, “Đỡ hơn rồi. Nhưng làm sao xuống núi bây giờ.”

“Leo lên.” Nhân Mã cúi người ngồi xuống.

Bảo Bình sững người . . .Bảo ta leo lên lưng hắn sao, không có được đâu nha, Xử tỷ nói nam nữ thụ thụ bất thân nha.

“Mau leo lên.” Nhân Mã nhíu mày ra lệnh. “Hay cô muốn ta bế???”

“Không, để ta leo lên.” Bảo Bình gượng dậy, trèo lên lưng Nhân Mã.

Dù vác thêm một người trên lưng, nhưng xem ra Nhân Mã không hề hấn gì, vẫn thảnh thơi đi như thường. Bảo Bình ở phía sau, lí nhí nói . . . .”Tiểu Mã, cảm ơn!!”

“Ngươi nói gì?” Nhân Mã làm bộ không nghe thấy.

“Cám ơn.” Bảo Bình nói to hơn một chút.

“Vẫn không nghe a.” Nhân Mã cố tình làm khó nàng.

Bảo Bình tức giận, hít một hơi, thét to vào tai Nhân Mã “C. . Á . . M . . Ơ. . N”

Nhân Mã điếng người, “Ngươi dám hét vào tai ta??? Có tin ta ném ngươi xuống không hả.”

“Hứ, ngon thì ném đi.” Bảo Bình bĩu môi.

Vì thương cho cái chân của Bảo Bình, Nhân Mã nén giận, không nói gì, tiếp tục cõng Bảo Bình đi tiếp.

--- Ta là Holy ---

Nắng trưa thật gay gắt, chói chang. Ngoài đường ít người đi lại hơn, trong các quán nhốn nháo tiếng người cười nói.

[Fanfiction] DuyênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ