#14

464 36 4
                                    

Sở dĩ Junho muốn giúp cậu bởi vì cậu ấy thấy được sự thật lòng, sự mong mỏi được hạnh phúc trong đôi mắt cậu. Dù cậu ấy biết sẽ có ngày cậu phải vì cái tình cảm của mình mà đau khổ nhưng ít nhất cậu ấy sẽ khiến cậu được hạnh phúc, dù chỉ một lần.

"Thật ngại quá, tan làm rồi mà mình còn làm phiền đến hai người." Cậu lúc này đang ngồi trên xe Chansung cùng với Junho, cậu cũng chẳng biết Junho muốn đưa mình đi đâu nhưng trước hết cậu cảm thấy rất ngại vì đi nhờ xe Chansung như thế.

"Không có gì đâu, nếu giúp được em thì anh sẵn sàng giúp." Chansung mỉm cười, mắt vẫn tiếp tục nhìn về phía trước "Anh nghe Junnie nói em đang đơn phương một người?"

"Vâng." Cậu ngại ngùng trả lời.

Chansung không nói gì nữa, trong đầu lúc này hiện lên hình ảnh cậu cùng anh đi chung xe mà bất giác nhíu mày. Cậu nói cậu đang đơn phương, nếu đúng là với Tổng Giám Đốc thì theo anh ấy thấy đâu có giống, họ trông rất giống đang hẹn hò mà. Nhưng nếu đó không phải là Tổng Giám Đốc thì mối quan hệ giữa cậu và anh là gì?

"Sao vậy, Channie?" Junho thấy người yêu nhíu mày nên cũng nổi lên tính tò mò.

Chansung giật mình điều chỉnh lại nét mặt rồi quay đầu qua nhìn người yêu, cười "Không có gì, chỉ là bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện thôi."

"Là chuyện gì?"

"Không nói cho đồ nhiều chuyện như em biết." Chansung lè lưỡi trêu người yêu, thấy khuôn mặt hằm hằm giận dỗi của Junho liền lập tức cười nịnh nọt "Khi nào thích hợp anh sẽ nói."

Cậu ngồi ghế sau nhìn hai người đằng trước, người thì cười giả lả, người thì giận hờn tạo nên bức tranh thực sự rất sinh động khiến cậu bật cười thành tiếng.

Nghe thấy tiếng cười của cậu, Chansung liền hướng người yêu nói to "Em thấy chưa? Mark đang cười em kìa, trẻ con hết sức."

"Đang cười đồ nhỏ mọn như anh thì có." Junho cũng không vừa mà cãi lại.

Hai bên cứ anh một câu, em một câu, không ai chịu nhường ai suốt cả quãng đường đi. Cậu ngồi sau chỉ biết nhìn bọn họ mà ngưỡng mộ, liệu một ngày nào đó cậu có được như họ? Cậu thật không dám nghĩ đến bộ mặt trẻ con hơn thua của anh là như thế nào, chắc chắn là vẫn rất phong độ cho coi.

Hơn 15 phút đi xe cuối cùng cũng dừng lại ở một toà nhà lớn, cậu nhìn ra ngoài thấy mọi người ra vào rất đông đúc, trên tay ai cũng xách túi to túi bé trông thật nhộn nhịp.

"Junho, chúng ta đến đây làm gì vậy?" Cậu đứng trước toà nhà, đưa mắt ngơ ngác nhìn.

Junho không nói chỉ cười rồi kéo tay cậu đi vào, Chansung cũng đi theo phía sau. Cậu bạn kéo cậu đến khu thời trang liền đẩy cậu vào, tiện tay lựa quần áo treo trên những giá quần áo bắt mắt "Cậu lựa đi, cậu phải tân trang lại nhan sắc của mình đi chứ."

"Cái gì? Cậu điên sao? Quần áo nơi này nhất định rất đắt." Cậu thực không muốn tiêu tiền vào những nơi như thế này, thật là xót tiền muốn chết.

"Mình nói cậu nghe, nơi này trông như thế nhưng quần áo giá không có cao rất phù hợp với nhân viên cấp thấp như chúng ta, hơn nữa đang trong dịp sale-off 20% lận đó. Vả lại mình còn có phiếu mua hàng được tặng nữa nè." Junho vừa nói vừa xoè phiếu mua hàng ra trước mặt cậu.

[Wri-fic][Long-fic][Bmark] THẾ THÂN. (HOÀN)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ