Chương 16

25.3K 565 7
                                    

Beta: Sutháiphi, Du Quý phi

Đoàn người Hạ Uyển Chi đến Phượng Nghi cung, cung nữ Nguyệt Mai bên cạnh Hoàng hậu nói là Hoàng hậu nương nương thân thể khó chịu, hôm nay không cần thỉnh an, để các nàng trở về. Ở hậu cung, đến quỳ thủy cũng sẽ công bố thân thể khó chịu cần nghỉ ngơi. Các nàng hiểu cũng không dừng lại lâu, lục tục rời đi.

Mới ra khỏi Phượng Nghi cung vài bước, Lâm Huệ âm thầm lôi kéo tay áo của nàng, ra hiệu đi ngự hoa viên một chút. Lâm Huệ nói với Thục phi các nàng. "Nghe nói Ngự Hoa viên lúc này anh đào nở không tệ, tần thiếp muốn cùng Hạ Tiệp dư đi qua ngắm một chút."

"Lâm Mỹ nhân thật đúng là tin tức linh thông, mới tiến cung được hai ngày mà ngay cả anh đào ở Ngự Hoa viên nở đã hỏi thăm rõ ràng, thật sự là có lòng ."

Vương Tiệp dư ghi hận nàng ta đoạt nổi bật của mình, lập tức mở miệng châm chọc. Lâm Huệ có chút lúng túng: "Vương Tiệp dư nói đùa!"

Vương Tiệp dư còn muốn nói điều gì nữa nhưng nhìn nàng ta một bộ dáng nhu nhược, lại nhìn qua Thục phi, Đức phi bên này: "Tần thiếp từ trước tới giờ không nói chuyện cười, ngược lại tối hôm qua Lâm Mỹ nhân thật là làm ra chuyện cười."

"Được rồi, nếu đi Ngự Hoa viên thì đi đi!" Thục phi thấy Vương Tiệp dư hùng hổ doạ người, lên tiếng nói. Lâm Mỹ nhân cảm kích nhìn qua Thục phi, cùng Hạ Uyển Chi rời đi.

Thục phi mở miệng, thật sự là điều Hạ Uyển Chi không nghĩ tới. Cẩn thận ngẫm lại, lại cảm thấy cũng không có gì, Lâm Mỹ nhân dù gì cũng là người trong cung nàng ta, sao có thể để cho trước mặt Đức phi bị người của cung Đức phi khi dễ?

Hơn nữa, nàng ta giúp Lâm Huệ, Lâm Huệ cùng nàng ta đi lại gần, về sau hai người cũng không phải là tiện hợp mưu?

Hai người trầm mặc bước đi, đi được một lúc Lâm Huệ mới thả chậm cước bộ, nhìn thoáng qua người phía sau. Các cung nhân hiểu ý chậm lại vài bước, cánh tay của Hạ Uyển Chi bị Lâm Huệ ôm lấy: "Uyển tỷ tỷ, ta ngày hôm qua có phải là rất ngu?"

"Cũng đã qua rồi, ngươi cũng chớ suy nghĩ quá nhiều!" Hạ Uyển Chi hiểu ý của nàng ta. Ai có thể không ngốc mấy lần, nếu không cũng sẽ không biết mà hối cải. Nàng đã ngốc rồi, cho nên mất hết tất cả, tính mạng cũng không còn.

"Làm sao mới tốt đây? Chuyện tối hôm qua đã đắc tội Vương Tiệp dư, ngươi nhìn nàng ta khắp nơi nhằm vào ta, sau này ở hậu cung không biết làm sao bây giờ. Mấy vị khác cũng ngầm vụng trộm cười nhạo ta." Lâm Huệ vẻ mặt đau lòng, buồn rầu.

"Ngươi suy nghĩ nhiều quá, chuyện đã qua sau này cẩn thận một chút thì tốt rồi. Về phần Vương Tiệp dư gặp thì bớt nói chuyện với nàng là được, còn những người khác thì miệng ở trên người các nàng muốn nói cái gì, ngươi cũng không thể quản được cần gì phải tự tìm phiền não?" Hạ Uyển Chi miễn cưỡng trấn an, thầm nghĩ, tất cả còn không phải là ngươi không biết tự lượng sức mình tranh thủ tình cảm, mới đắc tội người ta. Còn ở ngay trước mặt Thái hậu, Tề Diệp mà không e dè.

"Uyển tỷ tỷ nói đúng." Lâm Huệ suy nghĩ một chút, cảm kích nói: "Vẫn là Uyển tỷ tỷ tốt. Nếu không phải có ngươi trấn an, ta sẽ buồn chết". Hạ Uyển Chi chỉ là cười cười, cũng không nói cái gì.

[Hoàn] Cung Phi Thượng Vị Ký [Edit]- Như Ngư Hoa LạcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ