Chap 18

907 60 20
                                    

- Đây là đâu?..... Thiên Bình dần mở mắt ra, toàn thân đau nhức nhưng đã được băng bó rất cẩn thận

- Công chúa người tỉnh rồi..... Ân Nhi rất lo cho người! ..... Lương Ân - tỷ muội tốt của nàng ở trong cung đang bưng một chậu nước vừa thấy nàng tỉnh liền để sang một bên ôm chầm lấy nàng

- Ân Nhi..... ta đang ở đâu?

- Công chúa người đang ở trong trại của thái tử..... hức...hức....Người không biết hôm qua Ân Nhi lo lắng cho người như thế nào đâu?.....hức...hức...... 

- Ta ổn mà, muội đừng lo..... nhưng sao ta lại ở đây? Thiên Bình lau nước mắt cho Lương Ân, sau đó để Lương Ân dìu mình xuống giường

- Ngày hôm qua...hức...hức.... muội thấy thái tử ẵm người trở về, toàn thân người đều dính đầy bùn đất, trên trán người bị thương đã được băng lại.....hức....hức...sợ nhất là quần áo người dính đầy máu..... Làm muội rất sợ..... 

- Ta vốn dĩ không bị thương nặng như vậy.... Đúng rồi, ta có cứu một vị công tử gặp nạn.... giờ công tử ấy đâu? Có ổn hay không?

- Công tử.... công tử nào ạ? Ngày hôm quan muội chỉ thấy thái tử đưa người trở về thôi.....

- Sao lại có thể như vậy? Rõ ràng là ta đã giúp vị công tử lấy chất độc ra.... rồi sau đó....sau đó.... Thiên Bình đang cố nhớ lại những chuyện trước khi nàng bất tỉnh, nàng rõ ràng phát hiện trên người nam nhân đó có một con dao, cho nên nàng đã lấy hết chất độc ra nhưng vẫn không hết, nàng đành dùng miệng hút độc.... sau đó thì ngất đi..... Làm sao Thiên Yết có thể tìm ra nàng được chứ? Còn vị công tử đó ra sao?..... 

- Thiên Bình.... nàng sao lại ra đây? THiên Bình đã ra tới giữa trại nhưng lại không có biểu hiện gì cả, Thiên Yết cảm thấy lo lắng nên nhanh chóng tiến lại gần nàng, nắm lấy tay nàng, ôn nhu hỏi

- Thiên.....thái tử.... muội không sao, chỉ là vết thương nhỏ, sẽ nhanh khỏi thôi.... Mà làm sao huynh tìm thấy muội? Huynh có thấy một vị công tử bị thương nào hay không? Thiên Bình cảm nhận có hơi ấm truyền vào tay mình thì thoát khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn

- Không . Muội mau vào trong nghỉ ngơi..... Thiên Yết nhíu mày, nàng chỉ vừa mới tỉnh lại nghĩ tới nam nhân khác, nàng vốn dĩ không để chàng trong lòng mà

- Muội đã nói là.....Á....thái tử huynh làm gì vậy? Bỏ muội xuống..... Thiên Yết chợt xốc nàng lên, sau đó ôm vào lòng làm Thiên Bình cũng những người xung quanh vô cùng ngạc nhiên

- Gọi ta là Thiên Yết.... Bình Nhi ta không cho phép muội nhắc đến nam nhân khác trước mặt ta.... Ta nhất định sẽ trừng phạt nàng nếu nàng vẫn cứ chống đối ta.... Bây giờ ta sẽ đưa nàng vào trong nghỉ ngơi, không có lệnh của ta muội không được bước ra khỏi trại..... Nếu không.... Thiên Yết nói nhỏ vào tai nàng

- Nếu không thì sao? 

- Nàng sẽ khó có thể bước xuống giường, ta hứa đấy.... Giọng nói của chàng có chút ma mị khiến nàng chợt hiểu ra, sau đó đỏ mặt không dám nói thêm lời nào nữa, nàng biết Thiên Yết nói là sẽ làm cho nên ngoan ngoãn để chàng bế vào trong

(12 Chòm Sao) Đất nước tươi đẹp - Hoàng đạo thịnh vượngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ