Yuri dùng chân đè lên người YoonA, cố gắng kéo cái người kia thả buông lỏng ra. Đến khi được thì mồ hôi hột cũng chảy ròng ròng, thầm mắng trong lòng. Điên mất -_-!!! Cô làm người tốt làm gì chứ, căn bản cái người này không thèm nhận.
Bàn tay nhanh như cắt thò lên cút áo mà mở, trong đầu thì đọc kinh thánh má ơi. Cư nhiên cấm dục hai mấy năm giờ nhìn không nuốt nước bọt không phải người mà.
Mới mở được một nút áo, xương vai xanh ẩn hiện, chợt YoonA mở mắt choàng tỉnh dậy khiến Yuri một giây bị bất ngờ.
"Cút"
0.0~...
Tay Yuri dừng lại lưng chừng, chưa kịp tiêu hoá hết đã bị ăn một đấm vào ngực."Fuck, đau quá"
Cô rên rỉ xoa ngực, còn chưa định hình cái quái gì đang xảy ra liền ăn thêm vài đấm. Nhăn mặt vì đau, Yuri lùi lại né qua một bên, cái miệng rên rỉ oan ức không để đâu cho hết.
"Bình tĩnh đi" Cô chụp cánh tay đang cố làm loạn kia "Cô bị sốt rất cao ah, không thay đồ sẽ mệt lắm"
"Đừng đụng vào tôi" YoonA bắt đầu hoảng, thực chất sốt cao đến mất cả ý thức rồi, mơ mơ hồ hồ theo bản thân mà la hét.
"YoonA!"
Có gì đó thực sự không đúng, Yuri cố trấn định bản thân quan sát. Cô gái kia mắt vẫn mở nhưng chẳng có một điểm tựa, hoàn toàn không có tiêu cực. Cái này là vô thức.
"Đừng đụng, đừng đánh..."
"..................."
"Van cầu ngươi..."
"...................."
Cô ấy đang gặp ác mộng? Thân hình co rút lại một khối, cố gắng ôm thân thể mình nép vào một gốc nhỏ nhất có thể. Bây giờ Yuri đã định hình được chuyện gì đang xảy ra. Cô chỉ đứng quan sát mà không làm bất cứ gì, sợ đụng vào người kia lại hoảng loạn đi.
Trong liền năm phút trôi qua, YoonA chỉ lập lại những câu nói nhất định. Rồi cũng mệt mỏi mà thở mệt nhọc nằm yên một chỗ. Yuri lúc này mới tiến lại, bằng kinh nghiệm của bản thân, đưa tay vuốt ve mái tóc của người kia. Cô học theo cách của mẹ, người luôn dỗ giành cô bằng cách vuốt nhẹ tóc, nỉ non trong tai cô những lời bảo vệ.
"Yuri"
"Chị đến rồi?"
Người phụ nữ tay cầm một hộp dụng cụ, vội vã đi vào phòng không bị khoá. Quan sát người nằm trên giường, thực hiện nghiệp vụ của bác sĩ.
"Giúp cô ấy thay quần áo khác đi, ướt hết như thế sẽ nhiễm phong hàn"
"Đợi chị về em sẽ thay cho cô ấy"
Tại sao? Bác sĩ nhìn cô một cách nghi hoặc nhưng cũng không quá tò mò, đặt nhiệt kế thì nhảy vọt lên 39,5 độ. Vị bác sĩ thở dài lẩm bẩm "Sốt cao quá"
Cô liền tiêm thuốc vừa cập nhiệt độ, nhận thấy người này không hề có sự hợp tác nhất định. Một chút lại một chút phản ứng lại, cái miệng nhỏ nói những từ không nghe được. Bác sĩ nhìn sang Yuri xin ý kiến, liền thấy Yuri gật đầu thì nhanh chóng tiêm một liều an thần nhỏ. Chẳng mấy chóc, người kia nằm ngủ an phận.