Chương 50: Tôi không sai

2.6K 106 8
                                    

Edit + Beta: An Dung Ni

Mã Tu Hòa chuyển toàn bộ dụng cụ vẽ tranh của Cố Thất Hải đến thư phòng, mang tiếng là để cho cô có không gian thật tốt để vẽ tranh, nhưng Cố Thất Hải biết mục đích chính của anh là giám sát cô.

Cố Thất Hải sống một mình lâu, tất nhiên cũng hình thành thói quen tùy tiện, cô cũng tự biết bản thân mình có không ít thói xấu, không làm việc nhà, ít ăn, thức đêm, nhưng từ khi chuyển về ở cùng Mã Tu Hòa, anh đã quyết định sẽ bắt cô từng chút, từng chút một bỏ hẳn. Thay đổi tất nhiên là khó khăn, nhưng Cố Thất Hải lại cảm nhận được, có một người tình nguyện ép buộc mình như vậy cũng là một loại hạnh phúc.

Trong thư phòng có rất nhiều tài liệu về các vụ án mà sáu năm qua Mã Tu Hòa giải quyết, dưới sự cho phép của anh, Cố Thất Hải liền lấy một ít ra đọc, tài liệu của mỗi vụ án đều được anh dùng kẹp tài liệu kẹp gọn gàng lại, ở cạnh tài liệu còn viết tên và thời gian bắt đầu và kết án bằng tiếng Anh, nội dung được ghi chép lại cũng rất chi tiết, bên cạnh mỗi một chi tiết của vụ án còn có ghi lại phần suy luận của Mã Tu Hòa, so với chỗ tiểu thuyết trinh thám mà Cố Thất Hải mua còn có ích hơn rất nhiều.

Trong số rất nhiều tài liệu, Cố Thất Hải phát hiện ra một tập tài liệu so với các tập khác có vẻ còn dày hơn gấp mất lần, trên tiêu đề chỉ viết một chữ cái X, hơn nữa .... còn không có ngày kết án.

Mà ngày vụ án xảy ra, chính là 6 năm trước.

Cố Thất Hải đã nghĩ đến quá khứ mà Mã Tu Hòa từng nhẹ nhàng nhắc qua, cùng với vụ án kinh người mà Phó Cảnh Diệu và Hạ Quỳ từng nhắc đến.

Đó là nguồn gốc sâu xa của Mã Tu Hòa bây giờ.

Cố Thất Hải khá tò mò, nhưng bàn tay đã động đến tập tài liệu X lại từ từ thả xuống.

Nếu anh không chủ động nói với cô, thì chắc chắn cho rằng lúc này không phải là thời điểm thích hợp, vậy thì, việc mà cô cần làm, chỉ là chờ anh mở miệng thôi.

__________ 

Lại đến ngày mùng mười, đêm qua, dưới sự nhắc nhở của Mã Tu Hòa, lúc mười một giờ Cố Thất Hải đã đặt bút xuống, lên giường đi ngủ, hôm nay là ngày nghỉ của cô, nếu là ngày bình thường thì cô đã ngủ thẳng đến giữa trưa mới tỉnh lại, nhưng hôm nay cô lại dậy thật sớm, sửa soạn một chút rồi đi ra ngoài.

Mã Tu Hòa hỏi cô mới biết được, ngày mùng mười hàng tháng, là ngày định kì cô vào nhà giam thăm Nhậm Tuyết Lan, dù mưa gió cũng không đổi.

Nhậm Tuyết Lan ở trong nhà giam đã một năm, đã sớm thay đổi cách ăn mặc diễm lệ động lòng người, cô cắt tóc, không còn trang sức, dáng người cũng gầy đi không ít, sắc mặt có vẻ tốt hơn trước. Cô dường như trở về thời điểm khi mới học trung học, ánh mắt trầm tĩnh đã không còn bị dục vọng che lấp.

Cuộc sống trong nhà giam của Nhậm Tuyết Lan rất buồn tẻ, cô rất ít khi kể về khoảng thời gian khi cô trong đó, ngược lại cô thích nghe những chuyện bên ngoài mà Cố Thất Hải kể lại, dù là một chuyện rất nhàm chán, cô cũng nghe rất chuyên chú.

HỢP ÂM THỨ BẢY - Lý TràNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ