Chương 360: Thụ nghiệp (Hạ)

586 21 5
                                    



Vừa nằm sấp gương mặt Sư Thanh Y liền chôn ở trước ngực Lạc Thần, nơi này quá mềm mại, hô hấp của Sư Thanh Y không khỏi cứng lại.

Tựa ở vị trí này, có thể tinh tường nghe được nhịp tim của Lạc Thần, một nhịp, lại một nhịp, nó đập rất hữu lực, tốc độ cũng có chút nhanh hơn.

Sư Thanh Y cười trộm bởi nhịp tim có phần hỗn loạn của Lạc Thần, mặc kệ Lạc Thần lúc này nét mặt có bao nhiêu chính kinh, bao nhiêu bình tĩnh, dù sao thì nhịp tim đã tiết lộ cảm giác của Lạc Thần lúc này. Sư Thanh Y trở nên vui vẻ, tùy ý cuộn người, giống như một con mèo nhỏ nhu thuận, cả người lui vào lòng Lạc Thần, dán nàng chặt hơn nữa.

" Không đi lấy kéo nữa?" Lạc Thần điều chỉnh tư thế ôm nàng, cũng ôm nàng chặt hơn một chút, hình như có như có như không sủng nịch mà vuốt ve vai lưng của nàng.

Sư Thanh Y nép vào lòng nàng, vươn ngón trỏ chơi đùa đai lưng của nàng, ám muội kéo vài cái, trầm thấp nói: "Đợi lát nữa mới lấy. Bất quá nếu như ngươi ngoan ngoãn tự mình cởi ra, sẽ không sẽ không lấy."

" Là ngươi vẫn không thuần thục. Nếu ngươi thuần thục rồi, không cần nhìn cũng có thể làm được." Lạc Thần vừa nói vừa tháo hết tàn cục vừa rồi Sư Thanh Y để lại.

" Nói bậy, phức tạp như vậy, làm sao có thể không cần nhìn cũng có thể mở ra." Sư Thanh Y vừa nói, ánh mắt vừa âm thầm đảo qua, phát hiện một tình huống.

Nàng vẫn như cũ duy trì tư thái nép trong lòng Lạc Thần, tay trái lại lặng lẽ vươn ra, nhanh chóng nắm lấy cổ tay Lạc Thần, sau đó ngón tay đi xuống, Lạc Thần nhận thấy động tác của nàng, tay liền theo động tác của Sư Thanh Y mà hơi buông lỏng ra.

Bên trong chính là đai lưng được mở ra, ngón tay Sư Thanh Y điểm vào lòng bàn tay Lạc Thần, ngón tay Lạc Thần phối hợp nàng mở đai lưng.

Tay của Sư Thanh Y thành công kéo đai lưng bên trong ra, nàng lập tức đem nó quấn quanh bàn tay mình, quần thành cuộn, bộ dạng như ai cũng đừng nghĩ đến việc cướp nó đi.

Vai của Lạc Thần khẽ nhún một cái.

Sư Thanh Y vốn dĩ là dựa vào trong lòng nàng, một loạt hành động mờ ám vừa rồi cộng với góc độ này nên căn bản không nhìn thấy biểu tình của Lạc Thần, hiện tại nàng cảm giác vai Lạc Thần khẽ run, nên lập tức ngồi thẳng thân thể: "Ngươi đừng cười."

Lạc Thần vẻ mặt nghiêm nghị mà quan sát nàng/

Sư Thanh Y: "...."

" Vừa rồi rõ ràng ngươi đã cười." Sư Thanh Y đổi thành hai tay gắt gao nắm chặt lấy đai lưng: "Bất quá ngươi cười đi, dù sao thì.... Đai lưng đang ở trên tay ta rồi."

Gật đầu gật đầu: "Phải, đai lưng ở trên tay ngươi. Sau đó?"

" Sau đó ta không cần đi lấy kéo nữa."

"Ừ, không cần đi lấy kéo. Sau đó?"

" Sau đó...."

" Sau đó ngươi cần ta cởi quần áo ra sao?"

Sư Thanh Y: "....."

Trái tim Sư Thanh Y bắt đầu đập nhanh, nàng hít sâu một hơi, nhìn Lạc Thần tựa vào gối đầu, trực tiếp nói: "Cần."

[BHTT][Dò Hư Lăng][Hiện Đại|chương 352-?]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ