Chương 148: Đã xảy ra chuyện

3.8K 107 3
                                    

"Tô tiểu thư, em là đang quyến rũ tôi sao?" ánh mắt Bùi Dịch sáng rực, đáy mắt như là có cái gì đó muốn bốc cháy lên.

Tô Thi Thi giống như bị điện giật, tay liền rụt mạnh thu về, mặt cực kỳ đỏ.

"Cái kia... Ha ha..." Tô Thi Thi cắn môi, yên lặng cúi đầu.

Quá dọa người rồi !

Bùi Dịch đem đĩa vịt quay đã cắt xong để trước mặt Tô Thi Thi, âm thầm nhìn cô một cái, giống như tùy ý hỏi han: "Cảm giác như thế nào?"

"A? A..., vô cùng tốt." Tô Thi Thi cúi đầu, dùng cái nĩa ghim một miếng thịt vịt, nhẹ nhàng cắn một miếng.

Thịt vịt vào miệng là tan, mi mắt của cô nháy mắt nheo lại: "Thật sự không tệ, ăn rất ngon."

"Vậy sao?" Bùi Dịch trong mắt hiện lên quét xuống hứng thú.

Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy cô gái nhỏ này khẩn trương đến như vậy, ngay cả lời nói đều có thể khiến người ta hiểu lầm.

Loại cảm giác này tựa hồ không tệ.

Anh cầm ly đế cao, giơ lên trước mặt Tô Thi Thi.

Tô Thi Thi thấy thế, cũng cầm lấy cái ly, cùng anh cụng một cái, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, ánh mắt nhìn Bùi Dịch.

Xuyên thấu lớp kính của ly rượu nhìn mọi thứ xung quanh, đều giống như là tất cả được bao phủ bởi một lớp ánh sáng mờ ảo. Gương mặt đẹp trai của anh nhìn có chút không chân thực, mà lại tồn tại rõ ràng như vậy.

Tô Thi Thi chỉ cảm thấy vừa rồi sờ qua mu bàn tay anh, đầu ngón tay của cô càng ngày càng nóng, mãnh liệt kích thích thần kinh của cô.

Mặt cô càng đỏ thêm vài phần, vội vàng cúi đầu, tập trung ăn  vịt quay của mình.

Anh mắt Bùi Dịch vù một phen u ám vô cùng.

Cô gái này...

Cô không biết ánh mắt cô đặc biệt xinh đẹp, nhất là ánh mắt vừa rồi cô vụng trộm nhìn anh khi đó, bên trong ánh sáng kia làm cho anh...

"A!" Tô Thi Thi chính là đang ăn, tay bỗng nhiên bị Bùi Dịch bắt lấy.

Bùi Dịch kéo cô, nâng bước đi ra ngoài.

Rốt cục cũng đi khỏi rồi!

Tô Thi Thi cực kỳ nhẹ nhàng thở ra, thức ăn tuy rằng cực kỳ ngon miệng, nhưng cô thật sự sợ tiêu hóa không nổi.

Nhưng mà - -

Bọn họ hiện tại lại là muốn đi đâu?

Trong thang máy, Tô Thi Thi nhìn thấy Bùi Dịch vậy mà bấm chọn tầng cao nhất của nhà hàng này!

"Tô tiểu thư, quên nói cho em biết, tôi là ông chủ của nhà hàng này." Bùi Dịch nhìn về phía trước, nhàn nhạt nói.

Tô Thi Thi há hốc mồm, nửa ngày sau mới hỏi lại: "Anh không phải là ông chủ của chuỗi khách sạn sao? Sao bây giờ đến nhà hàng cũng có?"

Bùi Dịch khóe miệng nhếch lên: "Tô tiểu thư luôn luôn sợ tôi nuôi không nổi em, tôi đương nhiên phải cố gắng thêm."

CHÚ À! ĐỪNG NÊN THẾ! - Trần Mạc Tranh - QUYỂN 1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ