Vốn dĩ Thẩm Tịch Nguyệt cũng giống như Trần Vũ Lan, đều được phong làm thường, nhưng vì Thẩm Tịch Nguyệt đã được tấn phong nên hiện tại nàng cao hơn nàng ta hai cấp.
Cách nghĩ của Vũ Lan và Tịch Nguyệt dường như có chút bất đồng, ngay từ đầu nàng ta đã giấu tài, không chủ động làm mình nổi bật, điểm này không nằm ngoài dự đoán của Thẩm Tịch Nguyệt.
" Biểu tỷ..." Hôm nay Vũ Lan cả người mặc một bộ váy màu hồng nhạt, cả người dịu dàng động lòng người.
Nàng ta rất biết phát huy ưu điểm của mình. Tướng mạo của nàng ta không phải cực kỳ xinh đẹp, nhưng lại trông rất dịu dàng, nàng ta liền phát huy tối đa vẻ dịu dàng của mình.
" Vũ Lan ngồi đi." Gương mặt Tịch Nguyệt tràn đầy tươi cười, kéo biểu muội qua, vô cùng thân thiết.
" Muội không thể ngồi trước được, Vũ Lan phải chúc mừng biểu tỷ, chúc mừng biểu tỷ được tấn phong."
Tịch Nguyệt cũng không che giấu sự vui sướng của mình: " Nhất định sẽ có một ngày muội muội cũng sẽ được Hoàng thượng yêu thích."
Nụ cười của Vũ Lan có chút miễn cưỡng, cho cung nữ lui xuống, hai tỷ muội ngồi nói chuyện nhà.
" Nụ cười của biểu muội có chút thương cảm, chẳng lẽ là lo lắng bản thân không được sủng ái sao?" Nàng nở nụ cười trêu chọc Vũ Lan
Trần Vũ Lan ngẩng đầu nhìn Tịch Nguyệt, muốn nói lại thôi, dường như muốn nói gì đó nhưng cuối cùng cái gì cũng không nói.
" Sao vậy? Chẳng lẽ là có ai bắt nạt muội?"
Nghe đến đó, Vũ Lan vội vàng lắc đầu:" Biểu tỷ, tỷ hiểu lầm rồi, không có, không có. Không có ai bắt nạt muội, mọi người đều đối xử với muội rất tốt. Chỉ là, chỉ là nghe tỷ nhắc tới Hoàng thượng, muội có chút khó chịu mà thôi."
Lời này có ý gì, nhắc tới Hoàng thượng thì thấy khó chịu.
Tịch Nguyệt đanh mặt lại:" Biểu muội đừng nói bậy, nên biết, đây là hoàng cung. Nếu lời này của muội bị người có tâm nghe thấy, không biết sẽ xuyên tạc như thế nào nữa. Đến lúc đó, muội sẽ làm thế nào?"
Bộ dáng này của Thẩm Tịch Nguyệt phù hợp với tính cách của nàng, Vũ Lan mếu máo, có chút tủi thân, có chút thương cảm:" Muội hiểu, biểu tỷ có lòng tốt, Vũ Lan tất nhiên hiểu được, nhưng có một số việc con người không thể quyết định được. Biểu tỷ, có thể việc vào cung đối với mọi người là một việc đại hỷ. Nhưng đối với muội đó là một chuyện thương tâm."
" Lời này của muội thật hồ đồ."
" Biểu tỷ, ta đã có người trong lòng, hậu cung này, ta vốn không muốn vào. Nhưng số mệnh lại trêu người..." Lúc nói chuyện, một giọt nước mắt rơi xuống. Vũ Lan cuống quýt lấy khăn lau nước mắt.
Nhìn vậy làm cho người ta thấy đau lòng.
Tịch Nguyệt sợ hãi nhìn nàng:" Biểu muội sao có thể nói ra lời như thế. Một khi vào cung thì chính là người của Hoàng thượng, sao muội có thể như vậy. Muội muốn hại dì dượng hay sao. Biểu tỷ cũng không hỏi muội người này là ai, loại chuyện như vậy, vĩnh viễn đừng nhắc lại."
BẠN ĐANG ĐỌC
KÝ SỰ HẬU CUNG P1( Chương1-197) ( BẢN EDIT)
RomanceTrùng sinh quay lại một đời, đồng thời cũng cần phải thu hồi sự kiểu cách, thay đổi cách sống. Thẩm Tịch Nguyệt biết rõ, ở trong thâm cung nội viện này, đoan trang sẽ không nhận được lời cám ơn. Nàng có chút tính toán, có chút phong tình, còn có chú...