Vương Tuấn Khải xuất viện rồi. Việc đầu tiên Vương Nguyên muốn cùng hắn làm là ngắm hoa. Dù gì thì mùa hoa nở cũng sắp hết rồi. Hắn cũng không phản đối, bây giờ Vương Nguyên muốn gì hắn đều chiều theo cả, lúc trước không có cơ hội, nên lần này hắn sẽ bù đắp cho cậu.
Vương Nguyên sắp lịch, chọn giờ, không quên hẹn thêm Lưu Chí Hoành cùng Thiên Tỉ. Vương Nguyên chọn chỗ thật sự đẹp. Dưới một tán cây đủ rộng, bên cạnh là mặt hồ yên ả. Anh đào lặng lẽ rơi, sau cùng mọi chuyện cũng trở về chiều xoay của nó, mọi thứ lại có thể trở lại như ban đầu.
[Vương Nguyênnnnn! ] Chí Hoành từ đằng xa chạy tới, đã lâu không gặp, cậu thiếu niên này đã cao hơn rất nhiều, gương mặt cũng góc cạnh và trưởng thành hơn, tuy vậy, nét hoạt bát trong cậu vẫn không giảm, vẫn vô tư và hồn nhiên như ngày nào. Phía sau là Thiên Tỉ, vẫn đồ đen và khuôn mặt ảm đạm, nhưng vừa kịp nhìn thấy Chí Hoành là nụ cười lại rộ lên.
[Chọn chỗ thực tốt] Thiên Tỉ nhìn cánh đào rơi, sau đó vu vơ nhìn sang Chí Hoành, hôm nay mới thấy em ấy cười nhiều như vậy, lúc Vương Nguyên và Vương Tuấn Khải có chuyện, lúc nào em ấy cũng có chút buồn buồn. Nhưng bây giờ thực không tệ.
[Vương Nguyên chọn mà] Hắn cười, vuốt tóc mái của Vương Nguyên, nhìn sao cũng thấy cậu thanh thuần đáng yêu. Vương Nguyên cũng không phản kháng, ngược lại còn có chút hưởng thụ. Lúc trước trẻ con, không dám chấp nhận tình cảm của người nọ, nhưng mất rồi mới biết quan trọng như thế nào. Bây giờ có thể yêu được bao lâu thì yêu, cậu không cho phép bản thân mình hối hận lần nữa.
[Bọn tớ tính đi du lịch lần nữa, không biết các cậu thấy sao] Vương Nguyên bỏ sandwich vào miệng, không quên hớp một cốc rượu, vừa nói vừa nhăn mặt nhăn mày.
[Uống ít thôi] Hắn cản, tên nhóc này tửu lượng rất kém, nhưng lại rất thích uống, hắn cảm thấy người yêu bé nhỏ đang dần trở thành con sâu rượu.
[Dạo này tớ cũng không bận, cũng muốn thư giãn một tí, dù sao các cậu cũng vừa trải qua rắc rối mà] Chí Hoành đồng ý, còn Thiên Tỉ thì sao cũng được.
Bàn bạc xong xuôi, Vương Nguyên hơi say say. Chí Hoành bỗng đề nghị chơi " ai làm vua".
Lượt đầu tiên, Chí Hoành làm vua, lệnh cho 1 và 2 hôn nhau. Đứa nhỏ hay ngại ngùng, Vương Nguyên hôm nay có chút men rượu, liền bạo dạn hơn hẳn. Cậu đưa mặt kề sát Vương Tuấn Khải, mùi rượu nồng nồng phả lên mặt hắn, hắn âm thầm nuốt nước bọt, kiềm chế, kiềm chế.
[Tiểu Khải, hôn hôn] Vương Nguyên chu môi, mặt ngày càng sát hơn, chạm vào môi hắn, có chút bất trắc mà mút vào. Nhanh chóng, hắn liền chiếm thế thượng phong, ghì cậu xuống, khiến hai đôi môi càng thêm quấn quít. Chẳng biết vì men say hay vì nhiệt độ của nụ hôn kia mà Vương Nguyên dần dần biến thành quả cà chua chín mọng.
[Này...] Chí Hoành có chút ngượng ngùng, dù sao đây cũng là chỗ đông người a. Hai người nọ cuối cùng cũng dừng. Ở lượt thứ 2, vua là Vương Nguyên, cậu la lớn.
[Số 3 múa thoát y]
[?????????????????] Chí Hoành có chút không đỡ được, này là trả thù sao? Đừng nói đến thoát y, ngay cả múa thôi cậu còn không dám, người ta da mặt mỏng mà.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Khải Nguyên][KaiYuan][longfic] Bí mật kính cận
FanfictionCouple: Khải Nguyên Raiting : 18+ Tác giả: NGƯ Tình trạng: Hoàn Giới thiệu: "Cậu là Tiểu thiên sứ?" "Không, chắc chắn là nhận lầm người". . Câu chuyện nhàm chán về cậu học trò bị cận thị Vương Nguyên cùng mỹ nam tử trường t...