Kìm nén

102 6 0
                                    

Bốn người chúng tôi dậy sớm trả phòng rồi nhanh chóng quay về. 

Thành phố còn chìm trong giấc ngủ, sương lạnh (không rõ vì sao ban ngày trời nắng nóng mà đến đêm nhiệt độ lại thay đổi rất nhiều), đường xá vắng hoe, đèn đường cũng chỉ nhấp nháy đèn vàng giảm tốc, ba con xe lại nghêng ngang phóng vút đi, xé gió.

 Về đến nhà đã 6 giờ 15, tôi vội chạy vào ngâm nước nóng, xong ủ người một lát rồi ăn sáng và đi học ngay.

 Sáng chào cờ, về những câu chuyện quen thuộc muôn thuở. Lên lớp, có mấy người hỏi thăm tôi sức khỏe, còn lại nhạt nhẽo cười rồi quay đi. 

Từ sự kiện hôm đó, cả lớp chả còn ai nhiệt tình với tôi nữa cả, tôi cũng hiểu. Chỉ có Trang, lèo nhèo bên tai mãi, nhưng khiến tôi rất vui vì được quan tâm. Trang bảo có chuyện muốn nói với tôi, hẹn ra chơi nhưng tôi lại được thầy chủ nhiệm gọi nên hẹn tan học.

 ------- 

"Thầy đã nghe lớp trưởng kể về sự tình, thầy cũng đã dạy em ba năm nên cũng hiểu rõ em là người như thế nào, em sẽ không làm như vậy. Nhưng vì em là người tiếp nhận giấy trúng tuyển từ chính thầy và sau đó mất đi, nên mọi nghi ngờ đổ dồn vào em", thầy chủ nhiệm hơi phiền muộn nói.

 "Thưa thầy, em đã không nhớ rõ những gì xảy ra hôm đó, nên chỉ có thể thành thật xin lỗi thầy và cả lớp thôi ạ", tôi đan tay và cúi người. 

"... Thôi được rồi, sự việc cũng đã qua. Chúng ta sẽ nói rõ ở giờ sinh hoạt lớp, để xem cả lớp có thứ lỗi và bỏ qua hay không, vì dù trực tiếp hay gián tiếp em cũng đã gây tổn hại cho các bạn", thầy nói.

 "Dạ vâng."

 "Em về lớp đi. Chăm chỉ ôn tập".

 "Em cảm ơn thầy. Chào thầy", tôi chào rồi quay về lớp.

 Những tiết học mới bắt đầu. 

Tan học, Trang bảo tôi: "Khỏe rồi chứ? Mấy ngày cậu nghỉ, ở trường có nhiều chuyện xảy ra lắm. Dạo này đang rầm rộ vụ mất hóa chất trong phòng thí nghiệm, náo loạn lắm." 

Tự dưng tôi nghĩ đến Nguyên, cậu cũng hay vào phòng thực hành. 

"À, trước hôm cậu nghỉ bệnh đến giờ, Nguyên đã trốn học đấy, không xin phép gì cả. Ai cũng không biết địa chỉ và liên lạc thì chả được. Nếu được thì cậu tìm cậu ấy thử xem."

 "Ừm. Từ hôm chia tay đã không gặp cậu ấy nữa rồi. Dù sao cũng là bạn bè..." 

Tôi nhắn cho Nhật một tin, bảo muốn đến nhà tìm Nguyên, cuối cùng sau một lúc lâu thì nhận được phản hồi: Anh đi cùng em. 

Nhà của Nguyên là một căn hộ chung cư, Nguyên không sống cùng ba mẹ, lúc trước cậu có nói qua cho tôi biết nhưng tôi không để tâm lắm về nguyên nhân hay ý định thăm thú một lần. Hôm nay, sau khi chia tay, tôi lại tìm đến.

 Nhật cùng tôi đi lên tầng Nguyên sống, nhưng lại tránh ra ban công cuối dãy, anh biết với mối quan hệ của ba người sẽ rất ngại ngùng nếu vào cùng nên quyết định đợi ở một nơi gần đó phòng hờ có chuyện anh sẽ chạy đến ngay. 

Trà sữa cho tâm hồnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ