Nguyên tự thú và muốn tham gia cai nghiện, đồng thời cậu lại gợi ý sẽ làm mồi nhử cho công an để truy bắt bọn buôn thuốc và đầu dây của chúng. Sau cùng, trước khi rời khỏi, cậu có một thỉnh cầu, là sẽ cho cậu cơ hội thi vào học viện, cậu muốn trở thành một công an.Mọi người có vẻ do dự vì sự kiện dùng thuốc kia của cậu, nhưng sau đó vì lòng thành khẩn và sự giúp đỡ trong công cuộc truy bắt tội phạm, họ đồng ý cho cậu cơ hội.
Bước ra khỏi đồn, trời nắng gắt, cậu thấy lòng như nhẹ hẳn.
Tối, cậu đến gặp Gray và mua thuốc, xong giới thiệu một người bạn (do công an giả dạng) cho Gray. Họ trò chuyện, rồi dần hoàn thành giao dịch. Sau đó là những ngày thăm dò và tập kích, cậu không còn tham gia và chỉ nghe ngóng tin tức. Cuối cùng hang ổ đó cũng đã bị tóm gọn, trong đó quá trình vất vả ra sao, nguy hiểm thế nào, cậu không được biết.
Dọn dẹp căn phòng, thu dọn đồ đạc, nhìn lại nơi mình đã ở bao năm, Nguyên có cảm giác như đã qua một đời. Và ngày sau đây, khi cậu trở lại, là lúc cậu đã trở thành một người khác tốt hơn. Hẳn là vậy, cậu mong.
Kéo vali, cửa khép lại.
---------
Thủy bị bắt giam, vì tội mưu hại người và vì đã tham gia bán thuốc cấm, cụ thể xét xử như thế nào, tôi không biết và cũng không muốn biết, cậu ấy nên được xử phạt và cải tạo, cậu ấy đã đủ 18 tuổi. Cũng có thể thương tình, Thủy được tham gia kỳ thi tốt nghiệp, một kỳ thi quyết định 12 năm học có uổng phí hay không. Sau đó, tôi không còn gặp Thủy và nghe tin gì về cậu ấy nữa.
Cuối tuần, trong tiết sinh hoạt, câu chuyện về giấy tuyển sinh được tiết lộ, do Thủy, cậu ấy nhận xấp giấy từ tôi sau đó xé đi và vứt vào sọt rác như những thứ giấy vụn vô dụng.
Cả lớp có tức giận, nhưng rồi thôi, hiện tại truy cứu cũng không còn ý nghĩa gì nữa, mọi người vẫn có thể lên mạng tìm hoặc tham gia xét tuyển, rất nhiều cách.
Thủy đã xin tự ôn và không còn xuất hiện trên lớp nữa, lớp có quan tâm nhưng rồi im lặng vì chẳng ai biết tại sao, còn tôi thì sẽ không nói ra mọi chuyện tồi tệ đã xảy ra, tôi không muốn cuối năm lại khiến cả lớp cố kỵ hay xa lánh ai.
Thủy không tham gia chụp kỷ yếu.
Những ngày cuối cùng trước kỳ thi, đầy áp lực và không khí căng thẳng luôn bao quanh. Cả lớp ai cũng đều ngoan ngoãn làm đề, chú ý ôn tập.Còn những ngày cuối, mưa rơi rả rích.
Tôi đã ôn tập thật kỹ, những ngày cuối, không quá nặng nề cho việc học, tôi xem lại kiến thức, các lỗi sai rồi chỉnh sửa, sau cùng là thả lỏng. Tôi tự cho phép mình đi dạo phố mỗi buổi chiều, đi ăn đêm, xem những bộ phim tình cảm Mỹ, và luôn luôn có một bạn đồng hành.
Ngày thi cũng đến, thi tại trường, tôi xem kỳ thi như một đợt kiểm tra đơn thuần, không quá ép buộc bản thân vào tình trạng căng thẳng dồn nén. Tôi thoải mái làm bài. Khách quan mà nói, đề năm nay khá dễ, tôi rất có niềm tin với điểm số của mình. Hiện tại, chỉ đợi điểm thôi.
Đã đến lúc để tỏ tình, tôi nghĩ.
Tôi đến tìm Nhật nhưng anh không có ở nhà. Vì đã quen thuộc nên mẹ anh bảo tôi lên phòng đợi trước.