Hàm công công xuống tóc.

277 25 9
                                        

Công tác quảng bá bài hát kết thúc, Phác Trí Nghiên liền trở thành đứa thất nghiệp. Nếu không vì chuyện gì hệ trọng sẽ ở lì trong nhà làm bạn với chiếc giường thân yêu. Hôm nay cũng không phải ngoại lệ.

Cũng may, một Trí Nghiên thất nghiệp không phải là đại nạn, chung quy cũng vì sau bao nhiêu năm vùi đầu làm ăn cũng kiếm được chút đỉnh, có ở nhà ăn không ngồi rồi cả tháng cũng sẽ không hề hấn gì. Bởi vì Trí Nghiên có một biệt tài, nàng có thể ba ngày liên tục ăn bánh gạo cay đóng gói. Do đó có thất nghiệp nàng cũng không quan tâm.

Bấy giờ trời nham nhám tối, Trí Nghiên vươn vai, dụi nước mắt sau một tràng ngáp. Nàng uể oải lọt tọt xuống giường đánh răng rửa mặt rồi thay quần áo. Ban sáng Phác Hiếu Mẫn có gọi nàng, rủ nàng đi nhậu nhưng nàng chỉ ậm ừ khiến Hiếu Mẫn không rõ nàng có đồng ý hay không. Trí Nghiên ngủ từ hồi đó tới giờ, đến giờ hẹn nàng vẫn không muốn thức giấc. Nhưng vì huynh đệ nghĩa nặng tình thâm, nàng đành bỏ dở giấc ngủ mà cuốc bộ tới điểm hẹn.

Trí Nghiên vẫn như cũ quần jean rách áo sơ mi đờn ông, nàng còn không có trang điểm. Trừ thần thánh, không ai có thể nhận ra nàng chính là Phác Trí Nghiên.

Lù lù ló đầu vào quán quen, Trí Nghiên lập tức định vị được chỗ ngồi của Hiếu Mẫn. Hiếu Mẫn cũng trong tình trạng hệt nàng, ăn mặc xuề xòa và để mặt mộc. Chỉ có trời mới biết hai nàng là Phác Hiếu Mẫn cùng Phác Trí Nghiên, do đó các nàng vô cùng thoải mái ăn uống. Có điều, Hiếu Mẫn uống bia, còn Trí Nghiên tửu lượng dở như hạch nên chỉ có thể ngậm ngùi nhìn chai bia của Hiếu Mẫn dần cạn đáy, còn mình chỉ có thể nốc nước lọc.

"Thiện Anh, rốt cuộc hôm nay chị gọi em ra đây là có ý gì?"

Hiếu Mẫn hề hề cười, tay thoăn thoắt lật trở miếng bạch tuộc trên lửa than hồng: "Ăn mừng Hàm Hàm cắt tóc a~"

"Phụt."

Câu nói của Hiếu Mẫn vừa lọt vào tai Trí Nghiên, nàng liền phun ra một ngụm nước. Cái gì chứ? Hàm Hàm?

"Hàm Hàm. Hàm Hàm a~" Hiếu Mẫn lại cười nhại giọng Trí Nghiên. Chết dở, nàng nãy giờ cười nhiều quá.

"Hàm Hàm cái đầu chị! Em đi về đây!". Trí Nghiên bực bội dợm đứng lên nhưng nàng lập tức ngồi xuống lại vì cảm thấy có gì đó không đúng, lay lay tay Hiếu Mẫn như điên hỏi: "Cái gì Hiếu Mẫn? Chị nói Hàm Hàm... À không, Ân Tĩnh cắt tóc? Có thật không?"

"Ủa chứ em không biết sao?" Hiếu Mẫn nhè nhè, móc trong túi ra điện thoại rồi giơ ra trước mặt Trí Nghiên: "Tiểu ngốc tử em ngủ sáng giờ hay sao vậy? Nhìn đây, hình chính chủ full HD không che nhé."

Lòng rộn rực cầm trên tay điện thoại của Hiếu Mẫn, quả là Ân Tĩnh hồi sáng có đăng ảnh chị ấy cùng mái tóc mới. Tim Trí Nghiên như hẫng đi một nhịp, nàng chăm chú ngắm nhìn một Ân Tĩnh vừa quen thuộc vừa xa lạ. Nàng vốn đã quen với Ân Tĩnh tóc dài ngang ngửa nàng, bây giờ cho dù Ân Tĩnh chỉ cắt quá vai thôi cũng đã đủ khiến Trí Nghiên xốn xang.

Nguyên lai là vì, tóc mới của Ân Tĩnh hệt như thời các nàng quảng bá Sugar Free, là lúc nàng cùng chị ấy mặn nồng tình cảm nhất, tha hồ thổ lộ ra bên ngoài chứ không cần phải giấu giấu giếm giếm như bây giờ nữa.

[EunYeon][SERIES] :vNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ