Chương 15: Bánh mì

3.7K 246 2
                                    

Tiểu loli nhanh chóng rút lại bàn tay đang nắm chặt ống tay áo của Giang Hoài Sương, cúi đầu hướng về trên bả vai sờ soạng, chỉ là dây áo nhỏ nhắn vẫn đang tốt đẹp nằm trên bờ vai gầy

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Tiểu loli nhanh chóng rút lại bàn tay đang nắm chặt ống tay áo của Giang Hoài Sương, cúi đầu hướng về trên bả vai sờ soạng, chỉ là dây áo nhỏ nhắn vẫn đang tốt đẹp nằm trên bờ vai gầy. Giang Hoài Sương sửa lại một chút ống tay áo nhăn nhúm do bị nắm, coi thường ánh mắt ngạc nhiên của Hứa Đan Lạc. Ngược lại bày ra một bộ mặt 'ta chính là lừa ngươi thì làm sao' khiến cho người ta không có cách nào truy cứu câu nói có lòng tốt lúc nãy kia chỉ là nói đùa.

"Được rồi, chị cũng không đến nổi vì ổ bánh mì mà đưa em đi, có chuyện gì thì cố gắng giải thích." Giang Hoài Sương liếc mắt nhìn Tiểu loli thuận lợi bị chính mình lừa gạt mà có chút luống cuống, có ý tốt vỗ về, sờ sờ đầu Tiểu loli.

Những năm tháng kia mặc dù không muốn nhưng cũng đã cùng bản thân mình trở thành một thể, khó mà dứt ra được. Hứa Đan Lạc cắn chặt môi dưới, đến cùng là tùy tiện lấy một lý do hay là đàng hoàng nói thẳng ra. Lúc nãy Giang Hoài Sương cũng lừa gạt mình, vậy thì tùy tiện nói một cái lý do có thể lừa gạt đi, dù sao chỉ là chuyện một ổ bánh mì, mình cũng không cần phải giải thích quá rõ ràng.

Lúc Hứa Đan Lạc cố gắng suy nghĩ tìm ra cái lý do để khiến cho người ta tin tưởng, thì câu nói Giang Hoài Sương nói ra vào buổi sáng kia, lần thứ hai vang vọng trong lòng.

Chị ghét nhất người khác gạt chị.

Có chút nhận thức, khẽ thở ra một hơi, Hứa Đan Lạc mở miệng: "Bốn năm em ở cô nhi viện..." Giang Hoài Sương sửng sốt một chút, bất quá chỉ là chuyện ổ bánh mì, tại sao phải nói xa như vậy, nhưng không có lên tiếng, chỉ là yên lặng lắng nghe.

"Cô nhi viện đã thu nhận và giúp đỡ em điều kiện cũng không tốt. Cũng không biết có phải là tất cả các cô nhi viện đều giống như vậy hay không..." Hứa Đan Lạc từ từ nói, thoáng dừng lại một chút, lộ ra một chút biểu hiện trầm tư, giống vừa tựa hồ đang nhớ lại cái gì.

Cô nhi viện là một căn nhà với diện tích khá nhỏ, kiến trúc cũ kỹ, phương tiện không đủ. Trong một gian phòng sẽ chứa nhiều đứa trẻ nhất có thể, mỗi người chỉ có thể nằm ở trên một góc giường nhỏ, ở giường trên hoặc là giường dưới. Giường rất hẹp và có thanh chắn xung quanh, chỉ có thể nghiêng người ngủ.

Tiền từ thiện được quyên rất ít, tài chính không đủ. Vì lẽ đó cô nhi viện cũng không đủ tiền để thuê người chăm sóc bọn nhỏ. Những đứa bé lớn tuổi hơn thì sẽ có trách nhiệm phụ chăm sóc những đứa nhỏ tuổi hơn. Không chỉ như thế, bọn trẻ còn phải làm thêm chút việc khác để giúp tu bổ cho cô nhi viện như là làm công việc may vá hoặc là làm những món đồ chơi nhỏ.

[BHTT] [Edit] Quan hệ nuôi dưỡng - Vân Võng NhiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ