Xử lý xong công việc trong tay, đồng hồ treo tường trong văn phòng đã qua mười một giờ hai mươi phút, không còn lại mấy phút liền đến lúc nghỉ trưa. Giang Hoài Sương đại khái thu dọn một chút, tan tầm rời đi. Thật ra có lúc Giang Hoài Sương sẽ cảm giác mình cũng không phải là một bà chủ có trách nhiệm, đối với tình huống đi làm đúng giờ đều rất ít khi phát sinh. Chỉ cần xử lý tốt công việc trong tay, cả người liền trở nên lười biếng.
Trước đây khi Giang Hoài Sương ở một mình, nhiều khi buổi sáng hơn mười giờ đi đến văn phòng xử lý xong công việc trong một ngày, mãi đến tận ba, bốn giờ chiều thì rời đi, hẹn hò hoặc là về nhà. Bữa sáng tất nhiên đã không tồn tại trong rất nhiều năm, phần lớn cơm trưa cũng gọi thức ăn ở ngoài tùy tiện giải quyết. Nếu như có hẹn thì bữa tối ở bên ngoài ăn sẽ phong phú hơn một chút, nếu không có gì thì tự nhiên lại gọi một bữa thức ăn bên ngoài.
Đối với Giang Hoài Sương mà nói, lúc này sản nghiệp Giang gia kiếm được bao nhiêu tiền đã không còn là hứng thú của mình nữa. Sản nghiệp càng lớn thì đại diện cho càng nhiều người sẽ có kế sinh nhai, mang ý nghĩa áp lực cùng gánh nặng càng lớn. Giang Hoài Sương làm việc tốt cũng không có nghĩa là yêu thích nó. Sự việc trên thế gian, trả giá cũng đều là không cam nguyện, thu hoạch cũng thường không mang ý nghĩa vui sướng.
Trước khi nhận nuôi Hứa Đan Lạc, Giang Hoài Sương từng có một quãng thời gian rất dài tự mình lâm vào trầm tư. Không có sầu lo về vấn đề tiền tài hoặc về cuộc sống, mặc dù không hề làm gì cũng có thể hưởng thụ nhân sinh. Ba mẹ bởi vì thất vọng mà sớm giao ra công ty để đi du lịch vòng quanh thế giới, bởi vì tránh né chính mình mà nhiều năm biến mất, còn mình bởi vì không muốn lại trả giá chân tình mà nhiều lần thay đổi bạn gái, cuộc sống của bản thân an nhàn nhưng không có ý nghĩa, không có nửa phần lý do muốn kiên trì hoặc phấn đấu.
Tự nhiên bởi vì không có bảo bảo (cục cưng) cho nên đối với sự phát triển của Giang thị cũng không có cách nào như ba mẹ mà để tâm vào kinh doanh. Cuộc sống không vì bản thân mà sống nên dần dần tựa hồ đã biến thành một loại gánh nặng, có thể là do không có nhiều nguyên do đáng để kỳ vọng.
Có thể là mẹ đã đúng... Hứa Đan Lạc đến, quả thật là thay đổi một số chuyện. Nhớ đến trước đây có người từng nói qua, bảy ngày liền có thể dưỡng thành một thói quen. Như vậy Hứa Đan Lạc đã ở lại hơn một tháng, đối với mình, ảnh hưởng tự nhiên không thể là không có.
"Đang nấu canh sao?" Vừa đến nhà, Giang Hoài Sương liền ngửi được một mùi hương vị canh thịt thơm đậm đà.
"Ừm, buổi trưa hôm nay là canh sườn đông qua (bí đao) rong biển nha, còn có cà chua trứng, cơm nắm cùng rau trộn dưa chuột." Hứa Đan Lạc từ phòng bếp ló cái đầu ra, vội vàng trả lời một câu rồi lại nhanh chóng rụt trở về.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [Edit] Quan hệ nuôi dưỡng - Vân Võng Nhiên
Roman d'amour- Giang Hoài Sương bị mẹ lừa, cứ nghĩ nhận nuôi một cô bé 5 tuổi không ngờ lại là 15 tuổi. - Hứa Đan Lạc cứ nghĩ sẽ có một gia đình với Giang Hoài Sương, ai ngờ bị hắt hủi. Hãy cùng xem tiểu loli làm sao để thu phục ngự tỷ. Tác giả: Vân Võng Nhiên T...