Phiên ngoại: Trình Phong và An Dịch (5)

1.1K 72 19
                                    

(Thực nhanh! Mới từ hôm nọ được 1k đọc, giờ lên hơn 1

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

(Thực nhanh! Mới từ hôm nọ được 1k đọc, giờ lên hơn 1.8k rồi. ;_; Có người đọc thứ mình viết ra, hừm, cảm giác rất là vui! Cảm ơn tất cả mọi người nha!!! ^-^)

KLQ nhưng hoạt hình TQ cũng đẹp lắm chứ đùa à!!!

-----------------------------------------------------------------------------------

"Trình Phong, tỉnh, tỉnh... Chuẩn bị đi thôi..."

Nghe thấy âm thanh mềm mại cùng bàn tay nho nhỏ xoa tóc mình, Trình Phong mơ hồ dụi đầu vào điểm ấm áp trên trán. Đến khi nghe tiếng cười khe khẽ hắn mới giật mình tỉnh lại! [Hình tượng! Hình tượng đâu rồi...]

Chợt nhớ lại tình cảnh hiện tại cùng con người bên cạnh... Hắn ngẩng lên nhìn nụ cười vui vẻ của cậu, tâm trạng cũng tốt lên rất nhiều.

"Đi đâu?"

Những ngày này là những ngày rất vất vả, không thể sử dụng các thiết bị hiện đại hay thiết bị liên lạc không nói, phải trốn chui trốn lủi, né tránh rình rập cũng không nói, nhưng mấy việc đơn giản như ăn cơm uống nước đều phải nhờ vào cậu thì hắn không thể chịu được...

Đây không phải địa bàn của hắn mà là nơi tung hoành của tên khốn kia, tất cả mạng lưới nhà hàng, khách sạn, ngân hàng, viễn thông...đều nằm trong tay tên đó. Chỉ cần hắn lọt vào một camera, hay sử dụng thẻ để chi tiêu, hay thậm chí gọi điện thoại cho người quen cũng đều có thể bại lộ hành tung. Vì an toàn, trước hết hắn phải khỏi hết những vết thương, sau đó tìm cơ hội quay trở lại Nhật Bản... [Kế hoạch? Mi quá ngây thơ rồi... Con ruồi còn k chạy thoát. ._.]

Nhưng trước hết, hắn và cậu phải tìm được chỗ ăn ở đàng hoàng...

Nhìn hắn hỏi xong bắt đầu lâm vào trầm tư, suy nghĩ đến cái gì không ai biết, An Dịch vỗ vỗ vai hắn

"Yên tâm, hôm nay tôi đã tìm được chỗ ở rồi... Ông chủ nhìn cũng hiền lành dễ tính nên tôi đã dở hết các bài đáng thương ra, cuối cùng ông chủ cũng cho tôi vào làm và ở nhờ, còn được mang theo "hàng đính kèm" nữa! Thấy tôi giỏi không!!!" – An Dịch hứng khởi khoe chiến công, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện rõ mấy chữ "Cầu khen ngợi!" "Cầu vuốt lông!"... Nếu có thể, chắc cậu sẽ hiện lên cái đuôi vẫy vẫy.

Buồn cười vì phản ứng của cậu, hắn phì cười, đưa tay ra xoa xoa đầu cậu

"Ừm. Không tệ. Sau này còn nhờ cậu chiếu cố nhiều..."

[ĐenCam][19days] Một ngày kia...Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ