Nó lái xe tấp vào một nơi kín đáo, cởi dây an toàn ra rồi ngoái về đằng sau :
"Mọi người biết phải làm gì rồi chứ?"
Bọn họ gật đầu. Nó lôi từ trong chiếc vali ra một bộ tóc giả màu vàng và đôi kính áp tròng màu xanh lá cây. Nó đội tóc giả, đeo kính áp tròng, nó cởi cái áo khoác của mình ra, bên trong là một bộ váy màu trắng ngắn đến đầu gối, nó cởi đôi giày của mình và đi vào chân đôi cao gót màu kem.
Bây giờ nó trông như một con người hoàn toàn khác, đẹp hơn hẳn. Nó ngẩng đầu nhìn cả lũ, lấy tay xách vali bên cạnh in logo của một sòng bài lớn. Nó đeo cặp kính râm vào và nhếch mép :
"It's showtime."
Nó nói xong thì Kurosei và Sora cũng bắt đầu cởi áo khoác của mình, Kurosei và Sora thì diện những bộ vest sang trọng và tất nhiên đều có tóc giả và kính áp tròng. Kaori thì ngồi trong xe ô tô, mở laptop ra và bắt đầu công việc của mình.
Nó xách vali, ra khỏi xe và bước về phía khách sạn. Nó đã thành công vào trong, không có sự nghi ngờ gì từ phía bảo vệ. Nó tuyệt nhiên không ngoái mặt nhìn lên camera lần nào. Vì như vậy khác nào lạy ông tôi ở bụi này?! Nó sờ tai nghe được cài sẵn và nói :
"Karo, đưa chị vào danh sách khách mời cho khách sạn đi."
Kaori đáp lại qua tai nghe :
"Chờ em chút."
Nó bước dần đến quầy lễ tân. Nhân viên lễ tân hỏi nó :
"Chào cô, tên của cô là gì ạ?"
Nó khẽ gảy cặp kính râm :
"Katherine Morris."
Nhân viên lễ tân gật đầu rồi kiểm tra máy tính, cô ta ngẩng đầu lên và lắc đầu :
"Rất tiếc nhưng tên cô không có trong danh sách."
Nó mỉm cười nhìn nhân viên lễ tân :
"Có lẽ cô sẽ muốn kiểm tra lại đấy."
Nhân viên lễ tân lại cúi xuống máy tính, bỗng cô ta khựng lại khi thấy cái tên Katherine Morris hiện lên. Cô ta nhìn nó, nở nụ cười và đưa cho nó một tấm thẻ :
"Vâng thưa cô Morris, cô đúng là có tên trong danh sách. Đây là thẻ ra vào của cô. Chúc cô có quãng thời gian tuyệt vời tại khách sạn Monica của chúng tôi."
Nó nhận lấy tấm thẻ, nở nụ cười rồi bỏ đi. Nó ngồi tại một chiếc bàn uống trà của khách sạn, nó nói qua tai nghe :
"Tôi đang chờ mục tiêu. Hắn ta sẽ đến quầy lễ tân trong vòng ba... hai... một."
Nó vừa dứt lời thì Nakamoto Ruji đi từ trong thang máy ra và hướng thẳng đến quầy lễ tân, đi bên cạnh hắn hình như là một cô ả nào đó. Nó nhanh chóng đứng dậy, xách vali và bước ngang qua hắn ta. Và đúng như dự đoán, hắn ta bị chiếc vali thu hút. Nó đứng ở quầy bar, nâng li cocktail lên, nhấp một ngụm, Nakamoto Ruji tiến đến, hắn ta đứng sát vào quầy bar và hỏi :
"Thưa quý cô, thật khó để không chú ý đến chiếc vali xinh đẹp của cô. Có phải có một ván bạc lớn... đang diễn ra tại khách sạn này không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
XUYÊN VÀO OKUDA MANAMI - ANSATSU KYOUSHITSU ĐẠI NÁO!!
FanfictionTác giả : Trish Randall. Nó - Trần Bảo Ngọc chỉ cần một chút nữa thôi là nó đã đạt đến trình độ siêu đẳng của một NEET, suốt một năm ròng nó nhốt mình trong phòng để chơi game và xem Anime. Và sau một năm khổ luyện, nó đã trở thành một game thủ nổi...