Jimin trừng phạt bọn họ nói nhẹ cũng không nhẹ, nói nặng cũng không nặng, chính là muốn nửa cái mạng nhỏ của bọn họ mà thôi. Mặc dù Jongdae chạy trốn tới Italy, nhưng là vẫn bị Jimin tóm trở về. Jimin biết đam mê lớn nhất của Jongdae là xe thể thao . Nhà để xe của Jongdae có tới mấy trăm chiếc xe, đều là những chiếc xe số lượng có hạn được thu thập từ khắp nơi trên thế giới. Mà tất cả xe thể thao đều bị Jimin tịch thu coi như là hình phạt. Nghe thấy hình phạt này Jongdae không khỏi lệ rơi đầy mặt.
"Tại sao, có thể đổi hình phạt không Môn chủ ."
Jongdae vừa khóc vừa đi theo thương lượng với Jimin.
"Cậu cứ nói đi?"
Ý tứ Jimin rất rõ ràng, chính là chuyện này không thể thương lượng.
"Không nên, sao Môn chủ lại thích lấy đồ vật ra làm hình phạt như vậy ."
Jongdae thương tâm nói. "Con trai bảo bối của hắn, ngày mai một đứa cũng không còn. Đây không phải là muốn tính mạng của hắn rồi sao? Mặc dù có thể mua, nhưng đều là bản số lượng có hạn rồi, toàn thế giới cũng chỉ có ba chiếc, giờ hỏi hắn nên đến đâu mua. Môn chủ cũng thật sự là quá phúc hắc rồi, lần tới không bao giờ tốt bụng nữa."
Jongdae trong lòng không khỏi lệ rơi đầy mặt hối hận đến ruột xanh mét. Mà Kyungsoo trừng phạt càng đơn giản hơn. Đừng xem Kyungsoo bình thường luôn là có bộ mặt cà lơ phớt phơ, thật ra Kyungsoo chính là rất tham tiền. Yêu thích lớn nhất của hắn cũng chính là tiền. Trong nhà Kyungsoo khắp nơi đều là tiền mặt, cũng vì kiếm tiền quá dễ dàng.
Kyungsoo còn từng lấy ra mười triệu từ ngân hàng mang về nhà đếm, toàn bộ đếm mất một tháng. Nhưng là Kyungsoo chỉ thích đếm tiền của mình. Mà Jimin trực tiếp đóng băng tất cả tài khoản trong ngân hàng của Kyungsoo. Mỗi tháng chỉ cho Kyungsoo 100000 won tiền tiêu vặt.
"Cái gì, Môn chủ, 100000 won tiền cũng không đủ để thuộc hạ tiêu trong 1 giờ."
Nói đến tiền, Kyungsoo sẽ không còn bộ dạng chững chạc như thường ngày nữa.
"Vừa đúng lúc nên góp tiền cho cậu lấy vợ, tôi cũng là vì muốn tốt cho cậu thôi , tiêu tiền phung phí như cậu thì không đủ tiền mà lấy vợ đâu."
Jimin lạnh giọng trả lời. Nói ra lí do cũng quá đàng hoàng đó chứ, thật giống như tôi tịch thu tiền của cậu đều là vì tốt cho cậu .
"Nhưng Môn chủ, số tiền kia đủ để cưới vài chục người vợ đó."
Kyungsoo nhỏ giọng giải thích .
"Vậy cậu ngay bây giờ đi lấy vợ cho tôi xem, nếu cậu làm được thì tôi sẽ trả lại tiền cho cậu."
Jimin làm khó Kyungsoo. Anh biết Kyungsoo không thể cưới ngay lập tức cho nên mới nói như vậy.
"Cái gì?"
Nghe được Jimin nói vậy, Kyungsoo kinh sợ ngã xuống. Ban đêm gió lớn bắt hắn đi tìm vợ.
"Cậu đã không tìm được, vậy thì tiền cứ để chỗ tôi vậy."
Jimin nói xong liền xoay người rời đi. Nhìn bộ dạng Kyungsoo, Jongdae không nhịn được cười nói:
"Tôi cho là Môn chủ trừng phạt tôi là nặng nhất, không ngờ cậu so với tôi còn thảm hơn , lần này cuối cùng cũng công bằng rồi."
"Jongdae, tôi liều mạng với cậu. Đều tại cậu, ban đầu đã nói không làm, cậu lại muốn làm giờ thì xong rồi. Tôi muốn giết chết cậu."
Dứt lời Kyungsoo liền vung nắm đấm về phía Jongdae.
"Cậu đánh thật à."
Jongdae vừa tiếp được quả đấm của Kyungsoo vừa nói.
"Cái rắm, lão tử lúc nào cùng ngươi chơi đùa chứ."
Kyungsoo tức giận quát.
"Cái gì lão tử, cái rắm, thật đúng là không có tư cách."
Jongdae vừa tiếp nắm đấm vừa nói với Kyungsoo. Rốt cuộc hai người đánh kiệt sức. Kyungsoo nhìn Jongdae:
"Đem thẻ tín dụng của cậu cho tôi ."
"Làm gì?"
"Đương nhiên là dùng. Môn chủ đóng băng tài khoản của tôi món nợ này tôi tính sang cậu."
Kyungsoo lạnh giọng trả lời, nói như đó là chuyện đương nhiên.
"Tôi có nói là tôi nợ cậu sao."
Jongdae hỏi ngược lại.
"Tất cả là tại cậu mà tôi bị tịch thu tài sản, cậu phải chịu trách nhiệm với tôi."
Kyungsoo lười biếng đáp lại. Kyungsoo hiện giờ một đồng cũng không có tất nhiên phải nhờ vả Jongdae rồi.
"Được rồi, xem như cậu đáng thương nên tôi gắng gượng cho cậu một tấm thẻ "
Jongdae nói xong liền ném cho Kyungsoo một tấm thẻ. Kyungsoo kích động nói:
"Cảm tạ huynh đệ tốt."
Sau đó nhìn kỹ, không khỏi tức bể phổi, hét lớn:
"Jongdae cái tên khốn kiếp."
Nhưng ngẩng đầu nhìn lên đã không thấy bóng dáng Jongdae đâu nữa.
"Jongdae, cái tên tiểu tử thúi, dám đem thẻ hội viên của bệnh viện phá thai cho tôi. Tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu ."
Kyungsoo tức giận quát. Mà mấy người hộ vệ còn lại đều bị trừng phạt cấm túc một tháng. Nếu không phải là Jungkook ngày ngày ở bên tai vì bọn họ cầu cạnh Jimin, Jimin đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua cho bọn họ như vậy. Lừa gạt Môn chủ là tội lớn.
Buổi chiều, Jimin liền đem Jungkook tới một sân cỏ khá trống trải , mà không phải là phòng luyện súng ống. Ở sân cỏ, bị Jimin đem một tảng đá buộc ở trên cổ tay cầm súng Jungkook.
"Hôm nay, chúng ta liền luyện tập về sự chịu đựng. Nhắm ngay mục tiêu đối diện , không cần phải gấp gáp nổ súng, anh muốn xem em có thể kiên trì được bao lâu."
Jimin lạnh giọng giải thích.
"Em. . . . . . ."
' Nặng quá. ' Jungkook nói thầm trong lòng.
Tuy nhiên không dám nói ra miệng, liền sợ chính mình nói ra khỏi miệng, Jimin sẽ để không cho mình luyện tập nữa. Vậy công tập luyện mấy ngày trước chẳng phải bỏ không sao.
Buộc vật nặng trên tay Jungkook căn bản là không có cách nhắm trúng mục tiêu. Ngày thứ nhất, Jungkook kiên trì 2 canh giờ, ngày thứ hai là kiên trì 4 canh giờ. . . . . . Đến cuối cùng Jungkook kiên trì thời gian càng ngày càng dài nhắm chính xác độ chuẩn xác cũng càng ngày càng cao.
"Phanh ——, phanh ——."
Jungkook liền bắn mấy phát, chỉ thấy toàn bộ bình đối diện đều vỡ tan tành.
"Rất tốt."
Jimin lạnh giọng nói. Thời điểm dạy Jungkook thương pháp Jimin sẽ không thả lỏng. Bởi vì điều đó đồng nghĩa với buông tha sinh mệnh Jungkook. Nếu như Jungkook học không được, vậy chỉ có thể là bị người khác giết.
"Ha ha ha , em rốt cuộc có thể bắn tới mục tiêu rồi."
Jungkook hưng phấn hướng về phía Jimin nói. Nghe được Jungkook nói, Jimin nhịn không được dội cho cậu một thùng nước lạnh:
"Như vậy vẫn chưa được. Bất cứ sinh vật nào cũng là sinh vật sống, không thể nào ngây ngây ngô ngô chờ em bắn tới. Cho nên hôm nay chúng ta luyện tập nhãn lực của em."
Jimin đem toàn bộ bình dùng sợi dây buộc nên cao.
"Khi —— Khi ——"
Gió vừa thổi qua, bình liền phát ra một âm thanh giòn vang. Đứng ở cự ly khá xa, Jungkook bắt đầu bắn tới. Mặc dù có thể bắn trúng, nhưng là từ đầu đến cuối không có đạt tới tỉ lệ chính xác 100%. Đến n ngày sau đó, Jungkook cuối cùng cũng thành công.
Thành công luyện đến khi tỉ lệ chính xác là 100% rồi. Không khỏi hưng phấn nói với Jimin:
"Jimin, anh xem, em thành công rồi. Em cuối cùng cũng thành công." Jimin nhìn Jungkook hiện nên ý cười nhưng cũng không nói gì. Nhưng ở trong lòng không nhịn được mà kiêu ngạo nghĩ:
"Không hổ là vợ của Jimin, tiến bộ rất nhanh."
"Hôm nay chúng ta tiếp tục luyện tập về thính lực."
Jimin lạnh lùng nói với Jungkook. Jimin bịt mắt của Jungkook lại, lấy bình dùng sợi dây cũng buộc ở bốn phía trên mặt cọc gỗ, gió vừa thổi lên,
"Khi —— khi ——."
Bình liền phát ra một tiếng giòn vang. Jungkook bị che mắt, thính lực đột nhiên trở nên rất tốt, nghe được âm thanh liền lập tức giơ súng trong tay lên bắn.
Không trúng. Lại nghe đã có âm thanh, Jungkook lại lập tức giơ súng trong tay lên, bắn nhưng vẫn không trúng. Jungkook không ngừng lặp đi lặp lại những động tác này. Từ lúc vừa mới bắt đầu không trúng một chiếc bình nào đến cuối cùng có thể bắn vỡ rất nhiều bình . Lại nghe thấy âm thanh phát ra từ cái bình nào đó, lỗ tai Jungkook hơi động đậy, tự tin nở nụ cười nhạt ,
"Phanh ——."
Một phát bắn thủng qua 10 cái chai.
"Ba ba ——."
Jungkook liền nghe được từng tiếng vỗ tay. Jungkook lập tức bỏ xuống khăn che mắt, thấy Jongdae ở phía xa liền lên tiếng gọi:
"Jongdae."
"Phu nhân, cậu thật đúng là không hổ là phu nhân Môn chủ Ám Dạ, nhanh như vậy đã thành công. Còn có thể nhanh như vậy lĩnh hội tất cả kỹ năng mà Môn chủ truyền đạt."
Jongdae nhìn Jungkook vui mừng nói.
"Tôi muốn được môn chủ các người truyền tất cả kỹ năng, còn muốn học tập ở anh nữa nha."
Jungkook cười nói.
"Cậu đều biết rồi."
Jongdae xin lỗi nói.
"Ừ, từ Jimin tôi đã đoán được mục đích của cậu."
Jungkook tự tin mà nói. Jongdae đồng ý dạy Jungkook thương pháp, một mặt là vì Môn chủ, nhưng mặt khác chính là xem cách nhìn của Môn chủ đối với chuyện này .
Nếu như Môn chủ phát hiện cũng đồng ý, như vậy Môn chủ nhất định sẽ tự mình dạy. Như vậy không phải vẹn toàn đôi bên sao? Thương pháp của Môn chủ đã đến trình độ xuất quỷ nhập thần rồi để người dạy là yên tâm nhất .
Jongdae làm như vậy chính là buộc Jimin phải tự thân dạy Jungkook mà thôi. Chỉ là không ngờ Jimin ngốc như vậy, cư nhiên một tuần lễ mới phát hiện Jungkook khác thường.
"Phu nhân, xem như tôi trung thành tận tụy vì cậu, cậu có thể nói Môn chủ trả lại xe cho tôi được không."
Jongdae lên tiếng cầu xin .
"Cái này...."
Jungkook không biết nói làm sao mới phải.
"Nếu không được thì trả một nửa thôi cũng được." Jongdae cố gắng thương lượng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Jikook/Edit] Bà xã, anh vô cùng cưng chiều em
FanfictionTác giả: Lâm Ái Dĩnh Editor: Dao, Small My, Buin SPRING DAY TEAM Cậu có một gia đình đầm ấm, hạnh phúc, sống trong nhung lụa nhưng chỉ qua một đêm cậu mất hết tất cả, trở thành một cô nhi, không cha không mẹ. Không chỉ mâ...