Chương 411: Không khí phách như vậy

1.7K 50 0
                                    

Trong phòng ăn xuất hiện một cổ quỷ dị lặng im. Mãi đến khi Bùi Dịch xuất hiện cứu vớt không khí xấu hổ này.

Nhậm Tiếu Vi liền hất tay Tô Thi Thi đang nắm tay mình ra, đứng lên mặt không chút thay đổi hướng tới bàn ăn đi đến.

Bà trước kia thật đúng là không cảm thấy được, Tô Thi Thi vậy mà dám nói như thế ! Ngụy biện một đống lớn, dối trá!

"Lại nghịch ngợm rồi hả ?" Bùi Dịch đi tới, nhìn đến Tô Thi Thi kia khóe miệng giấu không được ý cười, vuốt vuốt tóc của cô.

Tô Thi Thi nhíu mày, lườm anh, nhỏ giọng nói: "Dì Hồng khi dễ Tiểu Ưu, em giận quá, nhịn không được."

"Chú ý đúng mực." Bùi Dịch nhìn cô một cái, hướng tới Nhậm Tiếu Vi đi đến.

Tô Thi Thi đi qua thời điểm, bên cạnh nhìn đến Bùi Dịch đang ngồi bên cạnh Nhậm Tiếu Vi, dỗ bà vui vẻ.

"Ai, Bùi tiên sinh, làm khó anh rồi. Bất quá anh kể truyện cười, một chút đều không buồn cười." Tô Thi Thi nhìn Nhậm Tiếu Vi nói chuyện với Bùi Dịch, đáy lòng dâng lên cảm giác muốn nôn một trận.

Dáng vẻ Bùi Dịch nghiêm trang nói truyện cười, thật sự là quá nhập tâm rồi.

Nhưng Nhậm Tiếu Vi nhìn dáng vẻ này, thấy con trai đang muốn lấy lòng mình, tâm trạng nhất thời tốt rất nhiều.

Lúc này, bên ngoài có tiếng bước chân truyền đến. Đoàn Tĩnh Đồng thần tốc vọt tiến vào, nhìn đến đầy bàn đồ ăn, lập tức hoan hô lên.

Tô Thi Thi mắt nhìn bên ngoài, kỳ quái hỏi han: "Bà nội đâu?"

"Bà nội đi đến nhà mấy người bạn già chơi rồi, vài ngày mới trở về, bảo em nói với chị một tiếng." Đoàn Tĩnh Đồng chạy đến bên cạnh Tô Thi Thi chỗ ngồi xuống, ghé sát vào bên tai cô, đè thấp giọng lại nói, "Em hoài nghi, bà là nhìn thấy mẹ em đến đây, bị dọa chạy mất."

"Khụ khụ... Nói bậy bạ gì đó!" Tô Thi Thi trừng mắt nhìn Đoàn Tĩnh Đồng liếc mắt một cái.

"Đoàn Tĩnh Đồng, ngồi yên." Đoàn Tĩnh Đồng đang muốn phản bác, chợt nghe tiếng anh trai mình, sợ tới mức cậu lập tức ngồi nghiêm chỉnh.

Cái bình dấm chua này! Cậu chỉ là cùng chị dâu nói mấy câu cũng đều không cho phép!

"Mẹ, anh, chị dâu, ăn cơm đi?" Đoàn Tĩnh Đồng nhìn một bàn đồ ăn liền nuốt nước miếng.

"Uh'm." Bùi Dịch gật đầu, nhưng đũa còn chưa có cầm lên, liền nghe Nhậm Tiếu Vi nói.

"Chờ một chút, còn có khách chưa tới." Vừa rồi nếu không phải Tô Thi Thi kéo bà, bà cũng không thể nhanh như vậy ngồi vào bàn ăn bên này.

"Có khách?" Ở đây mấy người khác, sắc mặt đều lập tức biến sắc.

Đoàn Tĩnh Đồng muốn ăn đến muốn chết rồi, lập tức liền oán giận nói: "Người nào phách lối đến như vậy, ăn cơm cũng dám đến muộn!"

"Đồng Đồng, không được vô lễ!" Nhậm Tiếu Vi nghiêm mặt nói.

Đoàn Tĩnh Đồng mất hứng chu mỏ. Tô Thi Thi lặng lẽ lôi kéo cậu, đồng thời âm thầm liếc mắt nhìn Bùi Dịch.

CHÚ À! ĐỪNG NÊN THẾ! - Trần Mạc Tranh - QUYỂN 3Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ