Chương 12 :

62 2 0
                                    

Dương Chiêu cúp máy, tiếp đó gọi thêm một cuộc điện thoại.

Người bắt máy còn rất trẻ.

"A lô?"

Dương Chiêu nói: "Cậu là Lưu Nguyên phải không?"

Ở bên kia rất ồn ào, người nghe điện thoại hét lớn: "Cái gì? Cô nói cái gì?"

Dương Chiêu hít sâu một hơi, lớn tiếng thêm.

"Cậu có phải là Lưu Nguyên không?"

Người đầu dây bên kia cuối cùng cũng nghe rõ, cậu ta đáp: "Đúng vậy, cô là ai?"

Dương Chiêu hỏi: "Có phải Dương Cẩm Thiên đang ở chỗ cậu?"

Âm thanh ồn ào bên kia nhỏ lại, Dương Chiêu nghe thấy tiếng ồn giảm bớt, hình như người đó đi vào căn phòng khác. Sau đó, Lưu Nguyên nói với một người khác: "Dương Cẩm Thiên, có người gọi cho tôi muốn tìm cậu này?"

Ở bên kia yên tĩnh một lúc, sau đó người khác nghe điện thoại.

"A lô? Ai đấy?"

Dương Chiêu nghe thấy giọng nói đó, cô thở phào nhẹ nhõm, đáp: "Là chị đây."

"Chị?"

Dương Chiêu nghe những âm thanh bên kia nhỏ thêm chút nữa, cô đoán có lẽ Dương Cẩm Thiên đã đi vào toilet. Giọng nói của cô cũng dần nhỏ lại, cô hỏi: "Em đang ở đâu?"

Dương Cẩm Thiên đáp: "Sao chị có số điện thoại của Lưu Nguyên?"

Dương Chiêu hỏi: "Em đang ở đâu?"

Giọng điệu Dương Cẩm Thiên hơi mất kiên nhẫn, cậu ta nói: "Đang ở ngoài."

Dương Chiêu gằn từng tiếng lặp lại câu hỏi: "Chị hỏi em, em đang ở đâu?"

Dương Cẩm Thiên phàn nàn: "Em đã nói đang ở ngoài đường, một lát nữa sẽ về nhà."

Dương Chiêu: "Mấy ngày hôm nay em trốn học phải không?"

Dương Cẩm Thiên im lặng, sau đó thấp giọng khẽ nói: "Em cúp máy đây."

"Tiểu Thiên!" Dương Chiêu hiếm khi chủ động cất cao giọng.

Dương Cẩm Thiên vẫn hơi sợ hãi người chị Dương Chiêu này, cậu ta không dám cúp điện thoại thật, chỉ đành đáp dạ.

Dương Chiêu nói: "Em đang ở đâu, bây giờ chị sẽ đến đón em."

Dương Cẩm Thiên nhận ra Dương Chiêu đang tức giận, lòng cũng áy náy, cuối cùng đành nói: "Đang ở quán karaoke gần trường."

Dương Chiêu ngắt điện thoại, lái xe đi.

Lúc cô chạy đến cửa quán karaoke, Dương Cẩm Thiên đã đứng chờ trước cửa. Trông thấy xe Dương Chiêu chạy đến, cậu chủ động bước tới.

Dương Chiêu hạ cửa kính xe xuống, chỉ nói một câu đơn giản: "Lên xe."

Dương Cẩm Thiên mở cửa xe, ngồi vào ghế sau.

Dương Chiêu liếc nhìn cậu qua kính chiếu hậu, bình thản nói: "Thắt dây an toàn."

Dương Cẩm Thiên cài xong dây an toàn, Dương Chiêu mới lái xe đi.

Hẹn Ước - TwentineNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ