Tất cả các thành viên có ý định sẽ ăn trưa tại nhà hàng của Haeji sau khi soạn bài bản thảo ở văn phòng làm việc xong. Buổi trưa của họ vẫn cứ vui vẻ và ngập tràn trong không khí thoải mái. Được một lúc, Haeji bỗng nhiên bật dậy, cô đi thẳng vào thang máy với gương mặt lạnh như băng mà chẳng hề nói với ai một câu nào. Jihoon mải mê nói chuyện với các thành viên khác mà quên bén đi cô bạn gái ngồi kế mình đã rời đi tựa khi nào.----------------- phòng làm việc -----------------
Haeji lục lọi thứ gì đó trong tủ nhỏ được khóa cẩn thận bằng chìa khóa riêng mà Haeji luôn giữ trong người. Cô lấy ra trong ngăn tủ kia một vật gì đó màu đen tuyền rồi chả thèm để ý việc đậy tủ lại. Haeji nhanh chân bước vào thang máy với đầy những suy nghĩ, cô phải trả lời như thế nào về việc các anh hỏi về hành động của cô ta......
Cửa thang máy mở toang, Haeji bước gấp gáp ra bên ngoài thì nhanh như chớp bị Jihoon chặn lại ngay trước mắt.
" Haeji! "
" Không xong rồi .... " Cô lẩm bẩm.
" Em đi đâu vậy? Tự nhiên lại biến mất như thế? "
" Em không sao! " Ánh mắt cô nhìn xuống đôi bàn tay anh, nắm chặt lấy.
" Thật chứ? Anh thấy em đang thở gấp đấy "
" Jihoon à... "
" Có chuyện gì hãy nói anh biết đi "
" Em yêu anh "
Từ khóe mắt kia, dần ngưng đọng lại nước mắt đang chực chờ rơi xuống. Haeji nhìn sâu vào cái suy nghĩ đang lo lắng cho bản thân mình mà cảm thấy đau xót, nhưng không thể nói được gì.... Cô cắn răng chịu đựng, đành buông bàn tay anh đang nắm rất chặt xuống. Nhanh chân rời khỏi vị trí của mình.