Editor: hingockhanh
Độ Khánh Thù từng nói qua, Biện Bạch Hiền là người dễ dàng vừa ý nhất mà cũng là người khó vừa ý nhất.
Tựa hồ như ai cũng có thể dễ dàng có được sự yêu mến của cậu. Giống như chỉ cần một đồng xu cũng có thể đổi lại lòng tin của cậu ấy với mình.
Nhưng cậu cũng không để cho ai biết được quá nhiều những mong muốn của mình.
Nếu không đoán được ý của cậu, thì dù có là vật quý giá đến mấy dâng tới trước mắt, cậu cũng chỉ là một bộ dạng khách sáo. Thật khiến người khác không biết làm thế nào.
Dụng tâm dễ, đoán tâm khó.
Nhưng nếu người đoán tâm kia là Phác Xán Liệt thì dễ nói rồi. Đáp án của Biện Bạch Hiền chỉ có một - thoả mãn.
Lúc Phác Xán Liệt đến bệnh viện, trời đều đã tối đen.
Phòng bệnh sáng đèn, Phác Xán Liệt vừa muốn kéo cửa ra thì đã thấy Độ Khánh Thù mở cửa muốn ra ngoài.
Hai người nhìn nhau rõ ràng là giật mình.
"Anh tới rồi." Độ Khánh Thù ngữ khí lạnh nhạt thản nhiên, ẩn ẩn có chút bất mãn.
"Ừ."
Phác Xán Liệt nhẹ giọng đáp một câu, lúc bước vào lại bị Khánh Thù ngăn cản.
"Mới vừa ngủ thôi, anh khoan hãy vào đã, tôi có chuyện muốn nói." Dứt lời cũng không đợi đối phương đáp lại, cũng không ngẩng đầu, hướng về phía hành lang mà bước tới.
Phòng bệnh đã tắt đèn, một mảnh tối tăm. Phác Xán Liệt theo ánh đèn ngoài hành lang nhìn vào phòng bệnh, nhìn thấy bóng người nhỏ bé yên ổn ngủ trên giường, nháy mắt an tâm không ít. Sau đó lập tức cắn chặt răng, xoay người đi theo Độ Khánh Thù.
Hiện tại đã là giờ nghỉ, chỉ còn vài hộ sĩ còn đang làm việc .
Giờ phút này tại hành lang, trừ bỏ Độ Khánh Thù cùng Phác Xán Liệt thì không còn ai khác.
"Anh hôm nay hứa với cậu ấy sẽ qua đây. Buổi tối cậu ấy đợi anh rất lâu, vừa rồi thật khó khăn mới chịu đi ngủ." Độ Khánh Thù như đang nén giận mà nói.
". . . Thật xin lỗi. Tôi không nghĩ công ty lại xảy ra chuyện."
Phác Xán Liệt giải thích. Giây tiếp theo ngữ khí Độ Khánh Thù không hiểu sao lại đột nhiên cao lên. Ánh mắt hơi nheo lại, mang theo tức giận.
"Phác Xán Liệt, anh nói thật đi, anh gần đây có phải là cố ý tránh mặt cậu ấy không? Bệnh của cậu ấy anh vẫn chưa nói cậu ấy phải không?"
Khánh Thù đã ở đây một ngày, cũng không biết Phác Xán Liệt đã nói kết quả kiểm tra cho Bạch Hiền chưa. Nhưng theo cậu quan sát cả ngày nay, Bạch Hiền tựa hồ vẫn chưa biết bệnh tình của chính mình.
Người đối diện nháy mắt trầm mặc. Độ Khánh Thù nói chính là sự thật. Phác Xán Liệt không thể phủ nhận. Hắn gần đây tránh mặt Bạch Hiền cũng là bất đắc dĩ. Việc trị liệu của Bạch Hiền hắn mấy ngày nay vẫn không ngừng suy nghĩ. Tất thảy nhân mạch của hắn, có thể dùng hắn đều đã dùng rồi. Nếu cần thiết, hắn sẽ lựa chọn thời điểm thích hợp để nói cho Bạch Hiền, sau đó dẫn cậu xuất ngoại trị liệu.
![](https://img.wattpad.com/cover/56226830-288-k838523.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ChanBaek] Rõ Ràng Tôi Yêu Em Như Vậy 《明明我是如此爱你》
Hayran Kurgu《明明我是如此爱你》- RÕ RÀNG TÔI YÊU EM NHƯ VẬY Author : 今天菠萝有点贤 Editor : hingockhanh + (Moon) Canmilia Rating : Ngược, HE. Main : ChanBaek, KaiSoo (phụ) Trạng thái : 56 chương Bản gốc : Hoàn Bản edit : HOÀN RỒI NHA MN HUHU EDIT CHƯA ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC...