55
Moon CanmilliaChuyện đầu tiên làm lúc Độ Khánh Thù đi công tác trở về chính là mang theo bao lớn bao nhỏ đến Phác gia xem Biện Bạch Hiền.
Lần này đi công tác này y đặc biệt dành ra một ngày trống để ở lại, cũng là bởi vì nghe nói ở đây có một bác sĩ Trung y già rất giỏi. Độ Khánh Thù động ý nghĩ, muốn lấy phương thuốc cho Bạch Hiền, kết quả tìm rất nhiều mối quan hệ mới gặp được, cầm một đống bao lớn bao nhỏ thuốc đem về.
"Cái này, cái này, cái này . . ." Độ Khánh Thù cầm cuốn sổ nhỏ, từng cái từng cái đối chiếu với tên bên trên, lựa ra ngoài.
"À, còn có cái này!"
Bởi vì tên thuốc bắc thật sự quá nhiều quá hỗn tạp, Độ Khánh Thù chỉ có thể dùng cuốn sổ nhỏ ghi lại rồi đọc ra.
Y cầm bao thuốc đưa tới bên người Biện Bạch Hiền, nói:
"Bạch Hiền, mấy bao này cậu cầm chắc. Bác sĩ trung y già đó nói, mấy vị thuốc này có chút đặc biệt, nếu như nấu đơn thuần cảm thấy quá đắng, cũng có thể lấy thuốc bỏ vô nồi canh cùng hầm, sẽ không ảnh hưởng dược tính, mùi thuốc cũng sẽ tiêu đạm không ít."
Biện Bạch Hiền trợn mắt há mồm nhìn thứ trước mặt, chân mày cau lại không thể ngửi nổi.
Độ Khánh Thù tiếp tục khuyên nhủ.
"Sợ đắng phải không? Tiếc là không có cách khác, là thuốc tốt sao mà không đắng được. Bạch Hiền cậu chịu đựng một chút, những thứ này đều là đồ cao cấp bổ khí huyết, trước và sau khi mổ nhớ đều phải uống, tớ mua rất nhiều đấy."
". . ."
Độ Khánh Thù nói xong thấy Bạch Hiền vẫn còn mờ mịt nhìn chằm chằm túi thuốc này, một bộ dáng khó xử, bất đắc dĩ khoát tay.
"Quên đi quên đi, cũng biết nói với cậu thì cậu cũng không nhớ được, như vậy đi tớ trực tiếp xuống lầu giao phó cho dì là được rồi."
Biện Bạch Hiền cuối cùng mới thở phào nhẹ nhỏm, vui vẻ nhìn Độ Khánh Thù.
Vài ngày trước Phác Xán Liệt nói cho cậu biết tình hình hiện tại sau đó lại dẫn cậu đến bác sĩ, ngoại trừ bổ sung thêm thuốc ra, sắp xếp phẫu thuật cũng nghe theo ý kiến của mình, xác định là nửa tháng sau.
Độ Khánh Thù nhìn thấy Bạch Hiền bình tĩnh, lại nghĩ tới Phác Xán Liệt đã sớm nói toàn bộ cho Bạch Hiền, tâm tình khó có thể nói rõ, y nhìn chằm chằm mắt cậu nghiêm túc hỏi."Còn nửa tháng sẽ phẫu thuật, Bạch Hiền, thành thật nói cho tớ biết, cậu có sợ không?"
Trong lòng Độ Khánh Thù rất lo lắng. Đều nói bóng ma khi còn bé sẽ đi cùng với con người khi còn sống, cha Bạch Hiền năm đó chết trên bàn mổ, y không biết chuyện này có sinh ra ảnh hưởng gì với Bạch Hiền lúc còn nhỏ không. Huống chi, phẫu thuật ở đầu dù sao cũng không giống mổ cắt bỏ ruột thừa đơn giản vậy, cảm xúc của bệnh nhân cũng rất quan trọng.
Sợ?
Biện Bạch Hiền suy nghĩ một chút, cười lắc đầu một cái, nghĩ đến lúc mà sợ nhất chính là đêm đó mình nghe được Xán Liệt và Độ Khánh Thù nói chuyện, khi đó chỉ có suy đoán vô tận về bệnh tình, bởi vì không biết cho nên trong lòng mới càng thêm sợ hãi. Bây giờ chẩn đoán chính xác, ngược lại thản nhiên nhiều hơn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ChanBaek] Rõ Ràng Tôi Yêu Em Như Vậy 《明明我是如此爱你》
Fanfiction《明明我是如此爱你》- RÕ RÀNG TÔI YÊU EM NHƯ VẬY Author : 今天菠萝有点贤 Editor : hingockhanh + (Moon) Canmilia Rating : Ngược, HE. Main : ChanBaek, KaiSoo (phụ) Trạng thái : 56 chương Bản gốc : Hoàn Bản edit : HOÀN RỒI NHA MN HUHU EDIT CHƯA ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC...