"anh vẫn chắc là em nên đến chứ?" jinyoung cắn môi trong khi jaebum cứ thế mà dẫn anh tới một khu bệnh xá.
jaebum siết chặt tay jinyoung đến mức dường như vòng tuần hoàn máu của anh muốn ngưng trệ. "em đã bảo em sẽ ở bên anh," jaebum nói nhỏ trong miệng, mắt hắn dán chặt lên hành lang trước mắt.
"em sẽ mà, em hứa," jinyoung trấn tĩnh hắn. anh không nói thêm một câu nào nữa cho đến khi cả hai tới nơi.
"tôi là con trai của bà ấy," jaebum nói với y tá trước cửa một phòng nghỉ.
cả hai tiến vào một căn phòng nghỉ lộng gió, nơi có một vài chiếc ghế bành và ghế dài cùng với tv chiếu lại các tập cũ của bộ phim 'người thừa kế'. người đàn bà trong phòng có vẻ ở độ tuổi trung niên, khoảng bốn mươi. bà mặc bộ đồ của các bệnh nhân cùng với một chiếc áo khoác xanh dương được buộc lại ở quanh hông.
nhưng jaebum lại ngưng tại cửa, chân hắn dường như đông cứng khi nhìn thấy phần đằng sau đầu của người đàn bà ấy.
"có chuyện gì vậy?" jinyoung thì thầm.
"bà ấy không thích thấy anh," jaebum giải thích cùng với tông giọng buồn. "bác sĩ nói mẹ có một vài chấn thương tâm lý để lại từ việc cha anh đánh cả hai, và nhiều lúc bà ấy còn nghe các giọng nói khác nhau nữa."
"giọng nói?"
jaebum gật đầu. "các giọng nói đó là của ông ấy - cha anh - anh đoán vậy. bác sĩ nói bà có bệnh về tâm thần khiến bà muốn cha quay trở lại, và vì vậy mà bà ghét anh khi đuổi ông ấy đi..."
jinyoung siết chặt tay hắn an ủi. "không phải là lỗi của anh đâu," anh bảo.
"anh biết," jaebum nói, "nhưng cách mà bà la hét khi anh đến đây... anh không biết nữa. bà ấy hoảng sợ mỗi khi thấy anh và điều đó như giết chết anh vậy."
"vậy em có nên vào trước không?" jinyoung bình tĩnh đề nghị. "mẹ anh không biết em mà, đúng chứ?"
jaebum sau một hồi suy nghĩ cũng đồng ý. "okay," hắn trả lời, "một người bạn có thể sẽ tốt cho bà ấy, nếu người đó không phải là anh. đừng nhắc đến những chủ đề khó nói nhé."
jinyoung thoáng cười với jaebum như muốn trấn an hắn rồi bước vào phòng. anh ngồi xuống một chiếc ghế khá xa chỗ của mẹ jaebum và giả vờ như mình chỉ tập trung vào bộ phim trên tv.
"họ đều chiếu phim này hàng ngày," mẹ của jaebum đột ngột lên tiếng. bà xoay về hướng jinyoung và nói, "con làm gì ở đây thế?"
"con là jinyoung," jinyoung nói, anh tránh đi câu hỏi của bà. "tên cô là gì vậy?"
"kyunghee," bà đáp ngắn gọn trong khi ném cho anh một ánh nhìn đầy nghi ngờ. "con là bác sĩ hả?" bà ngồi dậy hẳn với đôi mắt mở to đầy háo hức. "con đến để đưa cô về với jaekwang hả!?"
"là ai vậy ạ?"
"chồng của cô." kyunghee tiến đến chỗ jinyoung rồi nắm lấy cánh tay của anh. "nó cướp lấy anh ấy khỏi cô và bọn họ đều nói rằng cô bị điên. cô không điên! tất cả đều là lỗi của thằng nhóc đần độn đó và cô bây giờ không thể gặp anh ấy nữa!"
BẠN ĐANG ĐỌC
bnyoung × unblocked [viettrans]
Fanfiction(dropped) ❝xin lỗi, tôi không hẹn hò với những người như cậu.❞ [HOÀN THÀNH ✓] đây là chỉ là bản dịch, bản tiếng anh gốc thuộc tác giả @VERYCHEOL bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả. lưu ý: sẽ có một số từ bị thay đổi để dễ đọc nên các câu trong bản...