29 | khủng khiếp

316 42 1
                                    

jinyoung hét lên trong khi cả cơ thể anh run theo từng đợt vì sợ.

mark có vẻ không đồng tình lắm nhưng jinyoung xem train to busan là một bộ phim đáng sợ vãi cứt.

"lạy chúa tôi, jinyoung, cảnh đó thậm chí còn chẳng đáng sợ đến mức đó!" mark phàn nàn.

rồi y liếc qua chỗ mà jinyoung và jaebum đang ngồi và không thể ngưng nhìn chằm chằm vào khoảng trống giữa hai người.

mark thở dài vì hiện tại, y đang co người nằm trên đùi của jackson trong chiếc ghế dành cho một người. nhưng rồi y lại cười.

"vậy thì, tao đi chuẩn bị bữa tối nhé!" mark đột ngột thông báo.

"oh, mày cần người giúp không?" jinyoung hỏi, mắt anh nửa dán lên màn hình tv trong lo sợ vừa nhìn mark.

"jackson giúp là được rồi," mark quyết định. y thúc khủy tay vào người gã - người đang thoải mái ôm chiếc gối tựa lưng.

"cái gì cơ?" giọng trầm khàn của jackson vang lên.

"ngưng trở thành một thằng mất dạy và đi với em nào," mark bảo trong khi kéo jackson đứng dậy và vào nhà bếp, để lại jinyoung cùng với jaebum.

bộ phim vẫn được tiếp tục chiếu và jinyoung cứ thế mà la hét, anh càng lúc càng ôm chặt chiếc gối trong lòng mình hơn.

"lẽ ra chúng ta nên xem romeo và juliet nhỉ?" jaebum gợi ý rồi khúc khích cười.

"lạy chúa được rồi, em xin lỗi vì đã không kèm anh tuần vừa qua," anh than thở. "em không cố ý--"

"hey," jaebum nói, hắn tiến gần đến chỗ anh ngồi hơn, "không sao đâu, chúng ta có thể tiếp tục việc đó vào tuần sau, đúng chứ?"

jinyoung nhìn thẳng vào mắt hắn, cả hai đều giữ trên môi mình một nụ cười đểu nhưng lại nhanh chóng phá lên cười. "chắc chắn rồi," anh đồng ý trong lúc tự nhiên dựa lên người hắn. "em có chắc rằng không muốn thấy mặt khác của anh khi tụi mình âu yếm nhau không?" hắn đùa.

đó cũng chính là lúc mà những sự kiện trước đó xuất hiện trong tâm trí của jinyoung một lần nữa... anh bắt đầu đỏ mặt và dùng những ngón tay gãi nhẹ má, đồng thời cảm nhận nhiệt độ của khuôn mặt mình đã tăng lên đến như thế nào. anh đã từng là park jinyoung, một park jinyoung không bao giờ làm những điều ngu ngốc. nhưng ngược lại, park jinyoung hiện tại lại rất khoái làm những việc ngu ngốc.

nhưng anh cũng chẳng có ý nghĩ rằng mình hối hận khi làm những điều ngu ngốc đó.

"em đang nghĩ gì vậy?" jaebum hỏi, kéo sự tập trung của jinyoung lại. "em đột nhiên im lặng và không thèm la hét cả buổi rồi đó."

jinyoung cầm chiếc điều khiển tv lên và tắt đi bộ phim đang chiếu, anh cố kéo dài thời gian để giấu đi hai bên má đỏ lựng của bản thân. "chẳng có gì cả," anh nói dối.

"nói dối nha," hắn nhếch môi rồi vòng cánh tay mình qua eo của anh.

"ít nhất thì em cũng không phải mấy người chuyên gia gây ra vấn đề," jinyoung nói lại, anh trề môi ra với hắn. khuôn mặt cả hai chỉ cách nhau một đoạn nhỏ.

bnyoung × unblocked [viettrans]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ