27 | tha thứ

331 40 0
                                    

"em có chắc đúng chỗ không đó?" jaebum nhăn trán trước một địa điểm quen thuộc mà cả hai dừng tại.

jinyoung gật đầu xác nhận sau khi kiểm tra lại bản đồ trong điện thoại của mình. "đây là địa chỉ mà mark gửi. nhưng tại sao lại không phải là nhà của nó nhỉ-?"

"đây là nhà của jackson," jaebum chen vào.

jinyoung nhìn cửa sổ của căn nhà và cũng bắt đầu nhăn trán lại, "yeah... đúng là nhà của jackson," anh nói. "nó đang định làm gì ấy nhỉ? đây là nơi bắt đầu của mọi chuyện cứt heo--"

"jinyoung." hắn đặt một tay lên đùi của anh như trấn tĩnh cái con người đang bị kích động kia. "anh đã đọc tin nhắn rồi. và cậu ấy có vẻ khá thành tâm xin lỗi đó."

anh cắn môi trong khi suy nghĩ về việc mình có nên vào trong hay không. "vậy tại sao lại phải kéo jackson vào?" anh hỏi.

"vì mark không còn gì để giấu em nữa?" hắn nửa muốn trả lời nửa không.

"em đéo làm việc này đâu--"

"jinyoung!" jaebum đảo mắt. "mark đã là bạn em con mẹ nó mười năm rồi. cứ nghe cậu ấy nói đi, được chứ?"

jinyoung nuốt trọng một thứ gì đó mà do anh tưởng tượng xuống rồi thở dài đầy nặng nhọc. "được rồi." anh tháo dây an toàn rồi nắm chặt lấy tay jaebum.

"... anh phải đi theo nữa hả?"

"đương nhiên."

sau khi gõ cửa, jinyoung không biết mình nên mong đợi ai sẽ mở cửa - một mark xuềnh xoàng đến là khó coi sau một trận mây mưa và chuẩn bị cho hiệp hai? hay một mark liên tục nức nở xin jinyoung tha thứ.

đến cuối cùng, anh không nhận được gì như hai dự tính kia cả.

"hey," jackson nói, gã mới là người mở cửa.

jinyoung chưa bao giờ thực sự để ý jackson như thế nào cả. gã có một bờ vai rộng và thân hình khá săn chắc cùng với một biểu cảm không thể nào nghiêm trọng hơn và mái tóc nâu rối bù.

"um, chào," jinyoung nhanh chóng nói.

"markie... bây giờ đang khá xuềnh xoàng," jackson nói lời xin lỗi trước. "em ấy mời hai cậu đến đúng không... đợi đã, jaebum!?"

jaebum gượng gạo vẫy tay. "chào," hắn nói. "đội bóng... um, dạo này như thế nào rồi?"

jackson cười đầy khó chịu. "cứt thật chứ, từ sau khi mày ra, johnny nhận chức đội trưởng nhưng thằng chó cheol cứ liên tục cố giành lấy danh hiệu đó... và cả đội đã xác định trước là sẽ thua tất cả các trận trong mùa bóng này rồi..."

cả ba đều rơi vào sự im lặng đến là khó xử cùng với cánh cửa vẫn cứ mở và hai người đứng ở ngoài.

"vậy... cả hai, thì, muốn vào chứ?" jackson mời.

"ở ngoài đây lạnh vãi cứt rồi, tránh ra nào," jinyoung cáu kỉnh lầm bầm trong lúc đẩy jackson sang một bên và bước vào nhà.

mark tuan, trong lúc đó, đang bận rộn với việc thút thít và trây nước mũi vào ghế, y cuộn tròn trong một chiếc áo hoodie to quá khổ để có thể đưa vào tủ đồ của y. jinyoung chỉ đứng một góc phòng và chứng kiến hết tất cả mọi thứ, trái tim anh dường như tan vỡ ra thành nhiều mảnh trước cảnh đó.

bnyoung × unblocked [viettrans]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ