15

216 7 0
                                    

Chương 15

Bỗng nhiên, hắn không đầu không đuôi hỏi một câu: "Công việc của ta có phải hay không thực không xứng với gia đình thế này?"

Phương Tiểu Thư sửng sốt, không dự đoán được hắn sẽ chủ động mở miệng, nhưng vẫn rất nhanh phản ứng lại, còn thật lòng nói: "Tôi thực sùng kính những người như anh."

"Những người như anh" tự nhiên đại biểu cho những người chuyên lo tang lễ, Bạc Tể Xuyên khó được không có mang theo ánh mắt ghét bỏ hoặc là làm bất hòa nhìn nhìn cô, sau khi thu hồi tầm mắt khóe miệng như có như không khơi mào, cười đến bị tổn thương tự tôn của người khác: "Đại đa số mọi người cảm thấy đó là một nghề nghiệp không có tương lai, thậm chí khó có thể mở miệng."

Phương Tiểu Thư đưa áo gió hắn choàng tại trên vai cô cầm đến ôm vào trong ngực ngửi, híp mắt cười nhìn hắn nói: "Thế giới này liền là như thế này, người có khát vọng bị trở thành không khát vọng, mà người giống như tôi vậy chân chính không có khát vọng lại muốn giả bộ có khát vọng, thật tốt cười."

Bạc Tể Xuyên nhân cơ hội đến đây một câu: "Cho nên chúng ta không thích hợp."

Tâm tình của Phương Tiểu Thư vốn đang không sai bị hắn làm cho buồn bực, cô lạnh như băng "Nga" một tiếng, không hề mở miệng.

Bạc Tể Xuyên lại coi như không nhận thấy được sự giận hờn của cô, nói tiếp: "Kỳ thật tôi rất hâm mộ cô." Hôm nay hắn nói tựa hồ có điểm quá nhiều, "Đời này tôi chưa từng xúc động làm bất kì chuyện gì, làm mọi chuyện đều là trải qua suy nghĩ kĩ càng lo lắng biết rõ kết quả, kỳ thật giống cô như vậy cũng không có gì không tốt, cho dù đụng phải tường bị đâm cho đầu rơi máu chảy cũng có thể lại chữa khỏi một lần nữa đã tới, nhưng là giống tôi như vậy không quả quyết lấy đao đâm một điểm một điểm, đến khi phát hiện máu đều chảy hết, căn bản cứu không được."

Hắn hạ giọng: "Chỉ có thể chết." Hắn cường điệu, "Chờ ngày nào đó sở hữu tất cả đều bạo phát, chỉ có thể chết." Nói xong hắn hình như còn ngại chính mình nói không đủ nhiều, lại lập lại câu nói trước một lần nữa, "Cho nên chúng ta không thích hợp." Hắn một tay nắm tay lái, một tay kia nhu nhu thái dương mới thả lại đi, giọng điệu mang theo chút khàn khàn nói, "Chúng ta căn bản chính là hai loại người hoàn toàn khác biệt."

"Đủ." Phương Tiểu Thư không thể nhịn được nữa quát hắn, "Một câu lặp lại vài lần vốn không có bất kì sức thuyết phục nào anh có biết hay không, cách nói chúng ta không thích hợp này anh nói một lần như vậy đủ rồi, khi anh lặp lại lần thứ ba ngay cả chính anh cũng không lại tin!"

Bạc Tể Xuyên ngây ngẩn cả người, ban đêm trên ngã tư đường không có gì xe, đổ không đến mức làm cho hắn thất thần ra cái gì tai nạn xe cộ.

Bất quá vì an toàn, hắn vẫn là không nói cái gì nữa, hơi nhếch môi chuyên tâm lái xe, nhưng lông mày nhăn nhíu của hắn tiết lộ tâm tình không tốt của hắn.

Phương Tiểu Thư khoanh tay trước ngực nhìn ngoài của sổ xe, cô cũng không thèm nhắc lại, vẫn đều im lặng chờ, chờ hắn dừng lại xe, chờ sau khi hắn mở cửa xe cho cô, cô mới nhìn hắn đứng tại sau cửa xe nói: "Không thích hợp liền không thích hợp đi, liền như vậy coi như hết, làm như tôi cái gì cũng chưa nói qua, coi như nhận thức them một người bạn." Cô nói xong tiêu sái xuống xe chạy vào nhà, động tác sạch sẽ lưu loát, không chút nào ướt át bẩn thỉu.

Khống Chế Dục - Tổng Công Đại NhânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ