Chương 9: Vượt ngục

230 8 1
                                    

Trại giam phố Bow dọn bữa sáng cho các tù nhân vào lúc sáu giờ sáng. Đúng vào thời điểm đó, hai ngày sau, trước khi ánh sáng ban ngày kịp soi sáng phố phường, Irene Doyle xuất hiện tại bàn tiếp tân yêu cầu được gặp Sherlock Holmes. Đó là một yêu cầu kì quặc, đặc biệt là khi cô gia sư chẳng thấy đi cùng. Viên cảnh sát trực ban ngần ngừ, nhưng anh ta biết người nhà Doyle cùng với cung cách lập dị của họ, và cho rằng Irene có một lí do xác đáng – lí do nhân đạo – để đến đây vào giờ này. Chắc hẳn cậu bé phạm nhân cảm thấy đặc biệt cô đơn vào buổi sáng. Anh ta cho rằng một cỗ xe ngựa hai bánh đang chờ cô bé.

Nhưng thật ra Irene đi một mình. Cô lẻn ra khỏi giường vào lúc sáng sớm và chạy qua những phố phường đang tỉnh giấc, trong lòng sợ chết khiếp, chiếc khăn quàng trùm lên mặt. Trước khi gặp Sherlock, cô không thể nào tưởng tượng nổi mình sẽ làm điều đang làm. Có lẽ do ma xui quỷ khiến. Hay là để phục vụ cho công lí? Cô đã quyết định liều mình một phen.

Có năm cảnh sát trong ca trực sáng: người trực ban ngồi ở chiếc bàn giấy to sụ bằng gỗ trong khu vực tiếp tân, đằng sau phòng chờ tại cổng vào, một người trợ lí ngồi ở chiếc bàn nhỏ hơn về bên trái, hai cảnh sát đứng gác phía sau cánh cửa chính, và một cai ngục canh chừng các phạm nhân trong những buồng giam.

Irene đến vừa kịp lúc. Người cai tù có bộ ria rậm đang đi ra từ căn bếp nằm bên dưới cầu thang, đôi ủng đen giẫm lên những bậc thang gỗ cũ kĩ mòn vẹt, tay bưng bảy tô cháo và bảy cái ca thiếc đựng trên một chiếc khay gỗ. Bộ chìa khóa đeo ở thắt lưng kêu leng keng.

- Tôi có thể đi cùng anh không? – Cô hỏi trong lúc vội vàng kí vào sổ thăm viếng.

- Ơ... - Người cai tù nhìn cấp trên dò hỏi. Tay cảnh sát trực ban gật đầu.

- Lối này, thưa cô.

Họ đi qua mấy cái bàn giấy để đến một cánh cửa sắt to nặng nằm phía cuối phòng tiếp tân. Tại đó họ chạm mặt một viên cảnh sát. Anh ta mở cửa, hướng dẫn họ bước qua, rồi đi theo. Để đến được các buồng giam phải bước xuống năm bậc thang đá phía cuối của đồn cảnh sát. Các buồng giam này nằm ngang tầm mặt đất, dọc theo những đoạn hành lang quét vôi quây xung quanh một cái sân.

Sherlock không tỏ ra ngạc nhiên chút nào khi cậu thấy Irene xuất hiện cùng hai người đàn ông.

Hôm nay, tất cả những người bị bắt giam đều được nhốt ở cùng một hành lang. Người cai tù bắt đầu phát món cháo bột nhớp nháp từ phòng giam cuối cùng đi ngược lên phía cậu bé, người bị giam ở gần lối vào nhất.

Irene dừng chân trước buồng giam của Sherlock. Cô gật đầu với cậu. Họ bắt đầu nói chuyện về thời tiết trong khi viên cảnh sát đi xuống cuối hành lang để phát cháo.

Không bao lâu sau viên cảnh sát và người cai tù quay lại. Chỉ còn mỗi một tô cháo. Người cai tù đứng trước cửa buồng giam của Sherlock, tay cảnh sát quan sát trong lúc ông ta tìm chiếc chìa khóa đúng, một cái chìa bằng sắt to sụ, khá đơn giản. Ông ta ấn nó vào trong ổ khóa.

- Tôi đưa cháo cho cậu ấy nhé? – Irene nói.

Lại là một đòi hỏi lạ lùng. Nó khiến người cai tù không thoải mái. Ông ta làm việc theo quy củ. Ông ta thích quy củ. Ông đưa mắt nhìn viên cảnh sát, rồi nhìn Irene.

[Full] Sherlock Holmes Thời Niên Thiếu: Mắt Quạ Tinh Tường - Quyển 1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ