chap 55.2

1.2K 88 4
                                    


Nghĩ đến một việc, Mục Dã cười cười nhớ lại: "Bất quá trước kia anh ấy thật sự rất quá đáng, mặc kệ là trong lời nói hay hành động đều khiến cho tôi không sao chấp nhận được, làm cho tôi cảm thấy anh ấy tìm tôi chỉ với một mục đích duy nhất chính là để tiết dục vậy, không chỉ thế, anh ấy cũng từng nói qua những lời này."

"Không thể nào. Đại ca sao có thể quá đáng như vậy chứ?"

"Thật mà."

"Trách không được lúc đó nhìn anh lại tiều tụy đến vậy." Khổng Thu không thể nào tưởng tượng nổi. "Cũng may là tôi gặp Blue khi anh ấy vẫn còn là một con mèo, không băng lãnh đến thế."

"Ha ha." Mục Dã thả lỏng toàn thân dựa vào trên ghế sofa, thật lòng nói: "Cho nên mới nói, thông hiểu lẫn nhau vô cùng quan trọng, nhất là giữa hai người yêu nhau lại càng không thể thiếu được. Tôi quyết định, sau này sẽ cùng Bố Nhĩ nói chuyện với nhau nhiều hơn, đoạn thời gian tổn thương và hiểu lầm trước kia vĩnh viễn sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Có trời mới biết suốt thời gian đó tôi đã thống khổ biết bao nhiêu. Đúng là không thể nói hết bằng lời, tôi nghĩ, có lẽ Bố Nhĩ cũng giống vậy. Chỉ là anh ấy quá lạnh, nên tôi nhìn không ra thôi."

"Chuẩn chuẩn." Khổng Thu cười "phù" môt tiếng, chớp mắt mấy cái, kề tai Mục Dã nói nhỏ: "Nói cho anh biết một biện pháp hay lắm nha. Tộc nhân Miêu Linh tộc không chịu nổi khi người hầu gọi họ là "chủ nhân", cái này khiến họ đánh mất lý trí, sau đó... thì xin gì cũng được."

Mục Dã trợn to mắt, tươi cười mang theo chút nóng lòng muốn thử, "Thật vậy sao?"

"Lần nào cũng đúng. Cam Y nói bác gái chính là dùng tuyệt chiêu này đối phó với bác trai đã đạt đến bậc "Cung" đó nha."

Mắt Mục Dã lại trợn to hơn một chút, khóe miệng khẽ cong lên, vỗ vỗ Khổng Thu: "Cảm tạ, Trọng Ni, tôi sẽ thử xem sao."

"Trust me!" (Tin tôi đi!)

"Ha ha..."

Đương nhiên, Khổng Thu cũng có chuyên chưa biết. Lúc này đổi thành Mục Dã thì thầm vào tai Khổng Thu. "Bố Nhĩ nói cho tôi biết, anh ấy sau này sẽ dùng hình thú để làm cùng tôi đó... Chỉ là thân thể của tôi hiện tại không cho phép. Nhưng tôi thấy, hai người chúng ta nên chuẩn bị tâm lý một chút thì hơn, đúng không?"

"Hình thú?!" Tiêng kêu đầy sợ hãi vang lên.

"Ừ, hình thú."

"Của tôi lúc này! Blue? Con mèo con nhỏ xíu kia sao?"

"Bây giờ thì là con mèo, sau này.... cậu tự hiểu nha."

"Trời ạ! Tôi không thể chấp nhận được!"

"Me too. Nhưng mà tránh được sao?"

Khổng Thu "bi ai" lắc đầu, cậu không thể nào cự tuyệt được. Mục Dã lại có vẻ vô cùng bình tĩnh, nháy mắt mấy cái với Khổng Thu: "Cho nên tôi mới nói là hai chúng ta nên chuẩn bị tâm lý cho thật tốt trước cái đã."

"Ôi..." Khổng Thu chóng mặt ngã quỵ lên trên người Mục Dã, kêu rên: "Lần đầu tiên hôn Blue tôi đã cảm thấy bản thân vô cùng không bình thường rồi."

Blue- Neleta (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ