|Ngoại truyện|_7

660 58 9
                                    

- Cùng là phụ nữ, cùng yêu một người, chẳng lẽ cô không hiểu cảm giác của tôi sao Junghwa? - Yeon Min mặt chẳng còn căm thù, dường như có rất nhiều tâm sự đang muốn nói.

- Tôi đã cố gắng, chỉ có điều con người cô thật khó hiểu - Junghwa đã thấu hiểu cho Yeon Min lần trước, đã từng đặt mình vào hoàn cảnh của ả. Nhưng mãi vẫn không hiểu được mục đích thật sự của ả là gì.

- Tôi không muốn là người đứng sau nữa! - ả mặt chịu nhiều ẩn khuất hét lên với em.

- Chẳng ai cản cô lên đằng trước cả! - tự nhiên bị Yeon Min hét vào mặt, Junghwa cũng không vừa nói lại.

- Nhưng tôi sợ khi lên đằng trước, chị ấy sẽ chẳng đón nhận tôi - Yeon Min mặt buồn nói.

- Cô cũng có thể tự mình lên đứng ngang hàng với chị ấy, thế vị trí của tôi - Junghwa hiện giờ giống như đang chỉ cách cho tình địch để giành được người mình yêu.

- Tôi đến cả vị trí của cô cũng không có tư cách để chiếm - Yeon Min luôn tự tin với bản thân đâu rồi, bây giờ Yeon Min lại dễ dàng chấp nhận sự thật sao?

- Vậy cô lấy tư cách gì để đứng trước?

-......-

- Tôi mừng vì cô đã chấp nhận sự thật, nhưng đừng bỏ sót một sự thật nào - thấy Yeon Min im lặng, Junghwa không mềm lòng nhưng lại muốn cho lời khuyên.

- Tôi không tự lưa dối bản thân mình, tôi hiện giờ cũng đã có người mới, nhưng các người lại khiến tôi phải thù hận quá nhiều - không còn là Yeon Min lúc nãy, cô ta đã trở lại đúng bản chất của mình.

- Tại sao cô phải làm những điều bẩn thỉu này, chẳng phải con người cô tốt hơn như vậy nhiều sao? - Junghwa vì lo lắng cho sinh mạng trong bụng mà một lần thử dụ dỗ Yeon Min.

- Con người tôi vốn tốt, đã bị hai người các người vấy bẩn! - không dễ dàng bị động lòng, Yeon Min có bao nhiêu lỗi đều đổ hết lên đầu hai người họ.

- Cô giết tôi cũng được, nhưng đứa bé không có tội - chẳng còn bao lâu đứa bé sẽ được sinh ra, em không muốn nó sắp được thấy ánh sáng lại phải mất đi cơ hội đó.

- Tôi làm vậy là muốn diệt tận gốc, dù một đứa nhỏ không biết gì sau này cũng đều có thể quay lại tìm tôi để trả thù cho ba mẹ nó - vốn dĩ sẽ đợi Junghwa sinh đứa bé ra nhưng chỉ sợ khi về già sẽ lại bị nó quay lại đòi giết mình.

- Cô tuyệt đối không được giết nó! - Junghwa không muốn mất đứa con này, tuyệt đối không!

- Chuyện đó hãy đợi chị ấy đến rồi ba người chúng ta cùng bàn - ả cười một nụ cười quỷ dị.

------------

Cô đã tìm rất lâu nhưng vẫn không thấy em đâu, gương mặt đã mệt mỏi, sức lực cũng sắp cạn kiệt nhưng cô lại không cho phép mình nghỉ ngơi. Hiện giờ giữa sức khoẻ của cô và Junghwa thì chắc chắn người cô yêu quan trọng hơn.

Tranh thủ đang dừng đèn đỏ, cô nhắm mắt lại nghỉ ngơi một chút. Khi mở mắt ra, cô nhìn thấy một chiếc túi xách, sẽ không có gì phải chú ý nếu nó không có điểm giống với chiếc túi xách cô đã tặng em lúc biết em đã có bảo bối cho cô. Nó là do cô cho người thiết kế riêng cho em, nghĩa là sẽ không có cái thứ hai.

hajung | doι cнι deɴ вαo ɢιo | blooNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ