Chương 1: Thức tỉnh đi Ma Lực của ta muhahaha! Ơ rê...

677 59 9
                                    

Ngày 22 tháng 6 năm 1890, thời tiết ấm áp, hơi chút mát mẻ vì trận mưa đêm qua.

Bầu trời trong xanh, không có lấy một dấu hiệu nào là sẽ có mưa.

Tại cổng làng, một đám nhóc quay quanh lại trước một chiếc xe ngựa.

Đứng trước chiếc xe ngựa, đối mặt với đám trẻ là một ông già râu tóc bạc phơ, ăn bận trên thân là một bộ trang phục chuẩn Hallow... Ý nhầm, chuẩn Pháp Sư, đầu đội mũ nón vành chóp nhọn, tay cầm gậy gỗ đính Pha Lê Ma Thuật trong cực kì sang chảnh.

Ông Pháp Sư đứng với bộ dạng kiêu ngạo ngúc trời, nhìn đám nhóc đang ngước về mình với ánh mắt hâm mộ.

Đúng rồi, hâm mộ ta đi, ước ao đi muhahaha!!

Bên ngoài ông ta tỏ vẻ mình lạnh lùng, nhưng thâm tâm lại rất tận hưởng cái ánh mắt toả sáng của mấy đứa nhóc nhìn về phía mình. Đằng sau, mấy bật phụ huynh cũng vậy, mặt tỏ vẻ hâm mộ ước ao con mình lớn lên... Lớn lên ít nhất cũng đẹp trai chút, đừng giống cái ông già này để râu dài quá!

Vài ánh mắt của phụ huynh đám trẻ tự nhiên tỏ vẻ khó ở với đám râu của ông già Pháp Sư, làm ông ta đột nhiên cảm thấy nhột nhột.

Mấy cái ánh mắt đó, làm cho ông có cảm nghĩ, họ như muốn xông lên, hận không nhổ sạch râu của ông là không chịu được.

- Khụ! Được rồi, theo thông lệ mỗi năm, nhưng đứa trẻ sáu tuổi bước lên phía trước đi. Những ai đã kiểm tra rồi hay nhỏ tuổi hơn thì lùi ra sao đi.

Nhìn thấy cảm giác không ổn, ông già Pháp Sư quyết định khai mạc buổi lễ thức tỉnh hàng năm.

Đáng ra hàng năm là người khác, nhưng năm nay tự nhiên người kia có chút chuyện nên đành phải để ông, một cấp 5 Pháp Sư danh tiếng lẫy lừng lên thay thế.

Thế giới này cấp độ Pháp Sư chia ra làm 10 cấp. Cấp độ định ngay từ đầu khi thức tỉnh, sau đó phải học hỏi nâng cao khả năng của mình mới có thể đạt tới cực hạn của thực cấp của mình.

Nếu một người thức tỉnh là cấp 10, không chịu học hành đàng hoàng đạt tới giới hạng của bản thân thì hắn cũng chẳng bằng một kẻ dưới cấp. Cho nên, trời có sinh ra cấp thì mình cũng phải cố gắng mà cày cho lên max! Sau đó muốn làm sao thì làm.

- Lila lên đi con, nhất định con sẽ thức tỉnh được Ma Lực cấp 6.

Mẹ của Lila, một người phụ nữ chỉ mới 24 tuổi, nhẹ nhàng vuốt ve cưng chiều Lila nói. Phía sau, cha của Lila cũng ra hiệu cố lên bằng tay của mình.

Màu tóc Lila khá đặt biệt, không giống bất cứ cô hay chồng mình cả. Nhưng hai người đều biết, cô chính là thành quả mà hai người tạo nên, không có thằng nào chêm chân vào cả. Cho nên, cả hai hết mực yêu thương cô con gái này, dù càng lớn Lila càng có vấn đề.

Nhưng không sao, hai người rất vui vì lớn thêm chút nữa Lila bị gả đi mất rồi. Hai người cũng cảm thấy thật may khi hôn ước này đã được định ngay khi mang thai, nên cái chuyện nhận ra Lila có vấn đề cũng quá muộn rồi nhé!

- Vâng, con nhất định sẽ thức tỉnh Ma Lực cấp 10 cho cha mẹ xem!

Lila tự tin mười mười nói.

Ma Vương Muốn Đi Làm Việc Tốt... Ừm Trước Chuyển Sinh Cái Đã!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ