Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc nọ.Nơi đó được trị vì bởi một ông vua trẻ tốt bụng, là một nơi ấm áp,mỗi ngày và mỗi ngày đều tràng đầy tiếng cười nô nức vui vẻ của người dân.
Ông vua trẻ có một cô vợ vô cùng xinh đẹp, hiền hậu và đoan trang. Cuộc sống của hai người rất hoà thuận và vui vẻ. Nhưng sâu bên trong thì khác, hai người biết tình cảm của hai người đang dần nguội đi qua thời gian vì cô vợ không thể mang thai.
Cảm thấy chuyện tình cảm của mình với chồng càng ngày càng mất đi, cô vợ không cam lòng. Cô dùng mọi cách, từ quyền lực cho đến tiền bạc để ai đó có thể giúp mình với chồng sinh được một đứa con.
Rồi cuối cùng, qua rất nhiều vất vả và gian nan cô cũng đạt được điều đó. Thông qua ăn một trái cây quyền năng được nhận bởi một Phù Thủy có tiếng trong nước, cô cuối cùng cũng mang thai được đứa con với chồng mình.
Tuy nhiên, đến lúc này mọi thứ đã thay đổi. Cô không còn hiệu hậu, đoan trang, mà đã trở nên mưu mô và tàn nhẫn. Thấy được sự thay đổi đó, Đức Vua trước từng yêu cô say đắm dần né tránh cô.
Gia đình tan vỡ, đứa bé cô sinh ra sau chính tháng mười ngày mang thai phải sống trong cảnh lạnh lẽo của gia đình.
Cô rất thương con, đồng thời cũng ghét cay ghét đắng đứa con gái đó của mình. Vì cô bé, cô mới mất đi chồng. Vì cô bé cô mới trở thành như ngày hôm nay. Những suy nghĩ như vậy cứ lập đi lập lại trong đầu cô ngày này qua ngày khác cho đến khi.
Cô quyết định đem mọi tội lỗi đổ lên người của người phù thủy kia.
Cô nghĩ, nếu không tại vì người Phù Thủy kia chậm trễ có lẽ cô đã không phải như ngày hôm nay. Cho nên, với tính cách ngày một biến chất của mình, cô quyết định ra lệnh xử chém người Phù Thủy với tội danh phản loạn.
Tức giận trước việc làm đầy khinh bỉ của Nữ Hoàng, Phù Thủy nọ đã ếm lên con gái yêu quý, mà Nữ Hoàng ngày đêm mong mỏi một lời nguyền rồi bỏ đi. Vào mỗi đêm trăng tròn đến, cơ thể cô bé sẽ bắt đầu kết băng và đau khổ dày vò cô bé, cho đến sáng mới dừng lại.
Thế nhưng, lời nguyền không chỉ dừng lại như vậy. Qua từng năm, cơ thể của cô bé sẽ dần tệ hơn, sự kết băng không chỉ giữ riêng trong cơ thể của cô bé mà dần lang ra xung quanh.
Nhìn thấy con gái mình như vậy, Nữ Hoàng cũng cảm thấy đau đớn dày vò theo. Cô bắt đầu hối hận bởi những việc đã làm đối với người Phù Thủy đã giúp mình. Cô muốn tìm Phù Thủy nọ để xin lỗi và mong có thể giải thoát cho con mình khỏi lời nguyền. Nhưng mọi việc tới hôm nay cũng đã muộn, người Phù Thủy kia như đã biến mát khỏi thế gian, không hề có một chút manh mối nào.
Nữ Hoàng tìm kiếm người Phù Thủy trong vô vọng từ năm này qua năm khác. Đồng thời, cũng tìm kiếm cách để giúp con mình không cảm thấy đau đớn mỗi khi đêm trăng tròn tới.
Và lại một lần nữa, tính cách của cô thay đổi. Không chỉ mưu mô va và tàn nhẫn. Cô dần biến dạng, trở thành một Nữ Hoàng âm hiểm và độc ác.