Chương 43

1.7K 78 5
                                    

Chương 43

Edit + Beta: Vịt

Có thời gian rảnh, tự nhiên muốn bắt đầu làm một vài việc luôn muốn làm.

Lâm Chu Độ suy nghĩ rất lâu nhà rốt cục mua được đến tay. Nơi này cũng không phải bất động sản mới gì, biệt thự bán ra ở vị trí thích hợp cũng không dễ tìm. Mua lại còn phải sửa chữa, sau khi toàn bộ xong việc, mới có thể hoàn thành kế hoạch che dấu tai mắt người của Lâm Chu Độ.

Lại khả năng là bịt tai trộm chuông. Dù sao cậu ở lâu dài, cũng không phải nhà mình.

"Em muốn ở mái nhà đặt ống nhòm." Lâm Chu Độ nói, "Lúc ở bên đó thì nhìn tới đây, xem anh có phải lại thâu đêm hay không."

"Ở bên đó làm gì, nhà còn không to bằng bên này." Tạ Thành Văn không quá tình nguyện.

Lâm Chu Độ đương nhiên cũng không muốn đi, nhưng đã mua, thì phải phái được công dụng.

"Cách gần như vậy, rất thuận tiện. Bằng không đào một đường dưới lòng đất?" Lâm Chu Độ định an ủi Tạ Thành Văn phiền não, đứng lên xoa tóc Tạ Thành Văn, lại hôn tới.

Tạ Thành Văn nhưng không tiếp nhận: "Em cẩn thận chút."

"Đã sắp khỏi rồi." Lâm Chu Độ cho hắn nhìn, "Em mấy ngày nữa sẽ đi làm trở lại."

Lại có người đi tới bàn chuyện, Tạ Thành Văn đi ra ngoài, đóng cửa phòng lại, Lâm Chu Độ ở bên trong đọc sách.

Lúc Tạ Thành Văn tiễn khách đi, ở ngoài cửa nhìn thấy trời âm u, còn có gió thổi lung lay cây trên đường, xem ra lập tức sẽ mưa to một trận. Hắn nhớ tới cửa sổ thư phòng hình như chưa đóng, liền đi về.

(Truyn ch được đăng ti Wattpad humat3 và Sweek humat170893)

Vào thư phòng, Lâm Chu Độ lại không có ngồi trước bàn ban đầu, cậu ở bên cạnh tủ sách một hướng khác. Gió rất lớn, có vài quyển sách đã rơi xuống, xem ra Lâm Chu Độ bất quá là từ lòng tốt, muốn nhặt hết sách lên giúp hắn. Bình thường Lâm Chu Độ không phải là người sẽ động đồ linh tinh, cho nên Tạ Thành Văn đều không có khóa lại.

Lâm Chu Độ ngơ ngác mà đứng, dường như suy nghĩ đã hỗn loạn, không làm ra phản ứng gì, trong tay cậu cầm, là phần bệnh án mà Tạ Thành Văn đã cơ hồ sắp quên mất kia.

Tạ Thành Văn giống như bị mìn.

Hắn đi về phía Lâm Chu Độ, Lâm Chu Độ kịp phản ứng, chỉ là lui về sau. Còn còn chưa khỏi hẳn, vừa luống cuống, chân trái vấp vào chân phải, còn ngã, chỉ còn lại hài hước. Nhưng Lâm Chu Độ cắn răng, gắt gao nắm lấy thứ kia, gân xanh trên tay đều nổi lên.

"Đây là cái gì?" Lâm Chu Độ hỏi vấn đề nhược trí, cậu đương nhiên biết đây là cái gì.

"Anh có phải quay phim nhiều đầu óc không rõ ràng hay không Tạ Thành Văn," Lâm Chu Độ nói, "Anh chỉ là người đưa tiền, anh chỉ là thương nhân đầu tư, anh không có tư cách làm đạo diễn. Con mẹ nó anh không có tư cách nắm trong tay nhân sinh của em."

[Hoàn - Đam Mỹ] Người Đến Trễ - Phản Thiệt ĐiểuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ