"Tôi có nhớ lần trước đã kê thuốc bổ và dặn cậu ăn uống đầy đủ rồi mà, tình hình phát triển của bé nhìn chung không được tốt cho lắm.""À...Tại cơ thể tôi ăn vào mà không tiếp nhận được..."
"Cậu phải cố gắng lên, ăn đầy đủ các chất và nhớ uống thêm thuốc bổ nữa..."
"Vâng, cám ơn bác sĩ."
Mọi thủ tục xong, anh cũng đi thanh toán sau đó cả hai cùng ra về, cậu cầm trên tay tờ phiếu khám siêu âm mà miệng cứ cười không ngớt, về khoe với mọi người nhất định sẽ vui lắm...
"Tôi không thấy em uống thuốc bổ."
"Tại...tại nó đắng và khó uống...."
Cậu hơi giật mình lời nói của người bên cạnh rõ là một chút quan tâm nhưng âm độ thì vẫn đạt tới đỉnh điểm. Hắn mở cửa rồi âm thầm để tay che lên phần trần xe để cậu không bị đúng trúng sau đấy vòng lên phía trước trở về vị trí lái.
"Em phải vì bé con."
"Em biết rồi."
"Chỗ thuốc ấy đâu?"
"Ở nhà..."
Anh không nói gì thêm nữa chỉ tập trung lái xe Jimin cũng không muốn nói thêm gì cả ngồi im nhìn ra cửa sổ. Mở cửa xe cậu vội vội vàng vàng đi vào nhà, vì tốc độ của cậu khá nhanh nên anh luôn ở phía sau phòng trường hợp không hay xảy ra.
"Jimin, thế nào rồi?"
"Ổn hết ạ, đây là hình siêu âm của bé con mẹ này...."
Cậu lấy phiếu khám ở trong ví bên phía trái áo khoác đưa ra cho bà, phía bà khi vừa thấy hình thì đôi mắt sáng lên miệng liền nở ra một nụ cười tươi..
"Ô....cháu tôi này...cưng quá đi..."
"Này này ông ơi, đây là cháu tôi nhé..."
"Là một công chúa đấy ạ."
Anh vẫn đứng sau lưng cậu lên tiếng, cậu hơi quay đầu ra nhìn anh một cái rồi lại quay đầu về như cũ, bé gái anh có thất vọng không? Dù biết anh không thích có bé con, nhưng gia đình anh danh giá như vậy anh vẫn buộc phải có đứa con trai nối dõi tông đường.....
"Là bé gái sao? Cưng đấy nhá, nhanh nhanh ra gặp bà nhá.... "
Bà lại xoa xoa bụng cậu rồi khẽ thì thầm... Vì cơ địa và là con đầu nên bụng cậu chưa lớn lắm, người ngoài nhìn vào không khéo chỉ nghĩ cậu mập lên chứ không nói là đang mang thai đâu. Mặc dù vậy vẫn khiến cậu có chút bất tiện và mệt người.
-"Mới 4 tháng thôi bà cứ làm quá... "
"Cháu cưng của tôi mà...."
"Con xin phép đưa Jimin về luôn ạ."
Cậu đang nhìn ba mẹ vui như nhặt được vàng thì bị câu nói của anh làm cho đơ người.
"Ừm cũng được, hai ta sắp đi du lịch rồi nên con đưa thằng bé về chăm sóc luôn đi...."
"Mẹ....nhưng khi nào mẹ đi?"
Cậu chưa muốn về, cậu còn muốn ở đây. Không phải là vì gia đình anh khó khăn hay không chăm sóc cậu tốt mà là vì cậu vẫn thấy ở đây thoải mái hơn, tâm trạng cậu cũng ít vì anh mà ảnh hưởng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[KookMin] Hôn nhân
Fanfiction"Jungkookie em có thai rồi" ✖️Đừng mang đi khi chưa có sự cho phép, thân ái! >