Thả người tự do xuống chiếc giường mềm mại, Tsuna nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Đêm yên tĩnh đến kì lạ.
Cạnh...tiếng cửa khẽ vang lên trong không gian yên lặng, nhẹ nhàng, bình tĩnh. Cơn gió luồn qua khe cửa sổ góc ban công kèm theo đó là thân ảnh mờ ảo của ai đó nhảy qua cửa sổ tiếng vào căn phòng.
Từng bước....từng bước chậm dãi tiến đến chiếc giường nơi Tsuna đang say giấc nồng. Thân ảnh cao lớn che khuất thứ ánh sáng len lỏi của trăng trên cao, hơi cúi người xuống vươn cánh tay với những ngón tay thon dài chạm nhẹ vào má Tsuna. Cảm nhận được sự mềm mại với đích độ ấm quen thuộc, bẹo bẹo vài phát khiến Tsuna cự quậy thân mình, nhưng hắn chỉ lầm bầm vào ba câu như nói mớ chứ không tỉnh hẳn. Người đó khéo miệng khẽ giương.
"Đúng là ngủ thật ngon đâu."
Ngủ ngon như vậy trong khi bản thân hắn vì người này mà lại chẳng có nổi một giấc ngủ ngon giấc. Dù có hơi chút khó chịu trong lòng nhưng còn sống là tốt rồi. Ít nhất hắn sẽ không còn phải tự dằn vặt bản thân vào cái ngày hôm đó nữa.
"Tuy nhiên từ nhiên từ lúc nào bản thân ngươi đã không còn đề phòng như trước rồi?"
Câu hỏi phát ra từ người đó, hắn không nghĩ rằng sống lại ở thế giới khác khiến người con trai này yếu ớt đến mức độ như vậy. Nếu như lúc trước chỉ cần một tiếng động khẽ cũng đủ để đánh thức người này dậy, hệt như bản thân hắn.
Suy nghĩ của người đó vừa dứt thì tiếng lầm bầm như nói mớ từ Tsuna.
"Kyo...Kyoya....?", hé mở đôi mắt nặng trĩu lờ mờ sương mù, Tsuna nghi hoặc. Là thực? Hay vẫn là mộng? Hắn nhìn thấy Kyoya của mười năm sau....
"Cuối cùng cũng chịu tỉnh rồi sao?", thấy vậy người đó hay nói đúng hơn là Kyoya cười như không nói.
"Kyoya!", cư nhiên không phải là mộng, Tsuna theo phản xạ bật người dậy, tỉnh cả ngủ.
"Sao ngươi lại ở đây?"
"Ta ở đây làm ngươi khó chịu?", Kyoya nhăn mày thành một đoàn, hắn tuyệt đối không vui trước câu hỏi này.
"Không phải...", nhận thấy sự không vui của đối phương Tsuna vội vàng bào chữa. Chính là bây giờ đã là tầm đêm rồi hơn nữa còn lấy phương thức này vào phòng, hắn không bất ngờ sao được!
"Hừ.", Kyoya hừ lạnh, khuôn mặt cũng nhu hoà hơn. Hắn di chuyển thân thể ngồi xuống bên cạnh Tsuna," đã biết sai?"
"A?", Tsuna khẽ nghiêng đầu nghi hoặc, câu hỏi này có nghĩa là gì?
"Ngươi hết lần này đến lần khác phá vỡ quy tắc của ta.", Kyoya trước hành động của Tsuna thì âm thanh tràn ngập sự bất đắc dĩ, chính vì như thế mà hắn chẳng thể nào nổi giận được với người con trai này.
Hắn vươn tay chạm nhẹ vào má Tsuna, đồng tử không chút gợn sóng làm người khác khó có thể đoán hắn đang suy nghĩ gì, "ta hối hận, hết lần này đến lần khác hối hận vì ngươi. Ngươi nói ta phải nên làm sao đây?", giận cũng không giận được mà vẫn chỉ là hơi chút đau đớn chưa nguôi được trong trái tim. Hắn hối hận lần đầu khi tham gia vào cái kế hoạch kia, dù biết người này vẫn còn hy vọng sống sót nhưng nhìn dung nhan yên lặng trong quan tài tâm vẫn nhịn không được khẽ nhói.
BẠN ĐANG ĐỌC
(KHR)(All27) Ảo Mộng
FanfictionTác giả: Nhược Yên Thể loại: KHR, All27 Tình trạng: hoàn thành Văn án. Được rồi, mở mắt ra Tsuna hắn phát hiện bản thân đã quay trở lại năm 14 tuổi rồi.