Chương 15: Đối Mặt

3.2K 383 118
                                    

Trời cũng đã tối muộn, sau một hồi ăn uống tiệc tùng cộng thêm men say nhóm người cũng đổ gục mà ngủ sau. Tsuna nhìn một lượt khẽ thở dài lắc đầu cười thầm, cuối cùng cũng được yên tĩnh một lúc. Sau đó hắn đi lục tìm khắp nhà mấy cái chăn mềm rồi lặng lẽ đắp cho nhóm người, một hồi hắn cũng lên phòng.

Tuy nhiên lên phòng Tsuna cũng không lập tức ngủ ngay hay nói đúng hơn hắn chẳng thể nào chợp mắt nổi. Bất ngờ này đến bất ngờ khác dồn dập kéo đến làm hắn cứ ngỡ mình đang mơ vậy. Chính là dù có là mơ hắn cũng không muốn tỉnh lại nữa.

Bám chắc vào lan can ban công, đôi đồng tử quang mang kim sắc không chớp nhìn trăng sáng trên cao, hắn hít thở thật sâu rồi thở ra. Tsuna hắn cứ thế thơ thẩn nhìn có lẽ sẽ chẳng một ai biết hắn đang suy nghĩ gì.

"Oya, vẫn chưa ngủ sao Tsuna-chan?"

Tiếng nói vang lên từ phía sau lưng kéo ý thức của Tsuna trở về, hắn quay đầu cũng không có lấy sự bất ngờ mà nói," ngươi thấy đấy ta không ngủ được. Không phải ngươi cũng như vậy sao Byakuran?"

Byakuran không đáp, hắn không nhanh không chậm bước đến bên người Tsuna, nhìn hắn nói," ngồi xuống tâm sự một chút sao?"

"Được thôi.", Tsuna không suy nghĩ nhiều mà sảng khoái đáp ứng.

Ngồi xuống Byakuran bắt đầu lên tiếng.

"Ngươi biết không Tsuna-chan?Ngày hôm đó hay tin ngươi chết từ Reborn ta còn cho rằng tên đó não bị hỏng nặng rồi, dám lấy cả cái chết của ngươi ra làm trò đùa. Thậm chí ta còn đấm hắn một cái cho hả dạ nhưng không ngờ tên đó không phản kháng lại, chỉ để lại một câu "chết thật rồi" sau đó rời đi. Lúc đó tâm ta không khống chế được run rẩy sợ hãi."

" Rồi nực cười thay kẻ như ta cũng có ngày rơi nước mắt vì một người. Nhìn ngươi nằm trong quan tài lạnh lẽo đó ta thống hận, khi ấy chỉ muốn nhào vào quan tài lay ngươi tỉnh cho bằng được bởi ta vẫn chỉ cho đó là một trò đùa. Những ngày sau đó ta tìm mọi cách để tìm lại linh hồn của ngươi, lúc ấy ai cũng nói ta điên rồi bảo ta hãy để ngươi ra đi thanh thản. Tuy nhiên ta chỉ cười cho qua bởi ta biết ngươi vẫn còn sống chỉ là không còn tại không gian đó nữa thôi. Ta tìm mãi tìm mãi tìm đến nỗi ta cũng nghĩ bản thân mình điên rồi thì ta lại thấy sự dao động linh hồn của ngươi, dù rất chi là mỏng manh nhưng cũng làm ta mừng rỡ không thôi."

Byakuran nói đến đây thì dừng lại, hắn híp mắt tiếp tục nói," và ta chưa từng thắc mắc lí do ngươi lựa chọn cái chết bởi vì....", mới nói đây thì Byakuran cảm nhận được đầu Tsuan tựa lên vai mình. Hắn cúi đầu nhìn thì thấy Tsuna đã ngủ từ lúc nào không hay.

".....bởi vì ngươi đã quá mệt mỏi rồi, thế giới mafia đến cùng vẫn không thích hợp với ngươi. Tuy nhiên giấc mộng này cũng thật dài đâu.", Byakuran hắn nói kèm theo đó là hôn lên trán Tsuna, một hồi rời đi, đồng tử phá lệ trở lên sâu thẳm không đáy, tựa như ẩn dấu bí mật nào đó. Hắn cười khổ.

"Tsuna-chan đừng để bản thân rơi vào giấc mộng này quá sâu, bởi ta sợ chính ta cũng không có cách nào đánh thức ngươi tỉnh dậy."

(KHR)(All27) Ảo MộngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ